Người chung quanh mới vừa rồi còn sững sờ, lúc này, mới phản ứng được, bắt đầu cúi đầu cười, nhỏ giọng nghị luận.
Lục Thanh rất buồn bực, đã diễn nhiều năm như vậy, thật đúng là chưa baogiờ bị thảm hại như thế này, mới vừa rồi ánh mắt đó của Liễu Y, có lẽkhông có ai chú ý, Lục Thanh không hy vọng có người nhìn thấy, đại kháichỉ có anh đối diện Liễu Y mới thấy được rất rõ ràng, ánh mắt giống nhưmấy con sói đang khát máu.
Lục Thanh cảm thấy Liễu Y giống nhưkhông còn biết gì nữa, như có một sức mạnh hung ác, cả người tản ra hơithở nguy hiểm, làm người ta cảm thấy nghẹt thở.
Hàn Thần thấy hai người trầm mặc không nói, rồi còn nghe được người ở phía sau nói gì đó, nhàn nhạt nhìn qua: "Làm lại lần nữa, hai người chuyên tâm dùm chút đi, diễn viên thì phải rèn luyện hằng ngày, mặc kệ các cô các cậu là đạibài, hay là đứa đóng vai phụ."
Liễu Y mắt liếc nhìn đạo diễn Hànđi xa, ngay sau đó từ từ đi tới bên cạnh Lục Thanh, cúi đầu nói: "Thậtxin lỗi, anh không sao chứ."
Lục Thanh một tay sờ sờ y phục củamình, khoát tay áo, hứng thú liếc nhìn Liễu Y: "Không có việc gì, mộtlần là đủ rồi, diễn thôi nhưng cũng phải chừa chút đường sống chứ."
Liễu Y ngừng một chút rồi nói: "Mới vừa rồi không khống chế được, lần sau sẽ không như vậy nữa."
Làm lại một lần, Liễu Y thầm nghĩ, mới vừa rồi chắc là không liên quan đếncô, cũng không phải là cô không qua được lần này, ngay sau đó nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lich-su-cua-nhan-vat-nho-trong-lang-giai-tri/97818/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.