Lúc Chu Phi khámTuần Tu cũng có chút thanh tỉnh, tai nghe được giọng nói của Liễu Y,khóe miệng cong lên, nhưng lúc nghe Liễu Y chuẩn bị đi về, ánh mắt xẹtqua một tia ảm đạm, thấp giọng ho khan.
Liễu Y đi phíatrước, Chu Phi và Hà Dương đi sau, ba người đi tới mép giường, Liễu Yvừa cúi đầu nhìn, liền chạm phải ánh mắt Tuần Tu mở ra.
Tuần Tu thu lại ảm đạm nới đáy mắt, cúi đầu mắt liếc quần áo trên người,khóe mắt dâng lên nụ cười dịu dàng, khẽ mở đôi môi,"Liễu Y, là em đưaanh tới bệnh viện sao, cám ơn nhiều."
Liễu Y lầm bầm một tiếng, tùy ý nhìn, nói ra những từ ngữ kinh điển mà Liễu thị hay dùng"Dẫn anh tới đây mắt nửa giờ, giúp anh mặc quần áo hết mười phút, còntiền taxi, 3000 thêm 1000, lại thêm 1500, coi như tính chẳn cho anh5000, đến lúc đó đừng quên trả cho tôi."
"Được, chờ anh xuất viện, trả thêm tiền lãi cho em, " Tuần Tu vô cùng sảng khoái nói.
Hai người đối thoại như vậy làm cho Hà Dương và Chu Phi liếc nhìn, hà dương biết đây là thói quen của Liễu Y, nhưng không nghĩ tới Liễu Y sẽ trựctiếp cò kè mặc cả với Tuần thiếu, mà chu phi căn bản không biết thóiquen của Liễu Y, hiện tại vừa nghe, quả thật quá mức kinh khủng rồi, màkinh khủng hơn chính là, Tuần thiếu cũng đáp ứng.
Liễu Y đối với việc Tuần Tu đáp ứng sảng khoái như vậy, không có nửa điểm kinh ngạc, bởi vì chỉ cần là tiền của Tuần Tu, Liễu Y luôn cảm thấy có đượcquá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lich-su-cua-nhan-vat-nho-trong-lang-giai-tri/1877724/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.