Tại ngục giam ở Đô Thành, ba anh em Tề gia, được gặp nhau, nhưng chỉ nhìn nhau mà không nói gì, rồi lại chán nản trầm mặc.
Cảng sát đem ba người áp giải vào ngục giam xong, lập tức biến mất, khôngkhí trở nên nặng nề, Tề Đại buồn bã, Tề Nhị ủ rũ cúi đầu, Tề Hoàn thìnhư người mất hồn.
Tề Đại đã sớm không còn kiêu ngạo nữa, bây giờ còn hơi run rẩy, nghiêng đầu liếc nhìn hai em trai của mình, giọng nóikhàn khàn: "Nhị đệ, Tam đệ."
Tề Hoàn giờ mới hồi hồn, nói:" Đại ca, Nhị ca."
Mặt Tề nhị xám xịt. giương mắt nhìn, cúi đầu, hừ một tiếng, trầm mặc không nói.
"Là anh hại cậu ra nông nổi này." Tề Đại hối hận không kịp.
Tề Hoàn lắc đầu: "Em làm liên luỵ Nhị ca mới đúng."
Trừ Tề Nhị không nói gì, hai người còn lại tự trách mình, rồi tự an ủi lẫn nhau."
"Bây giờ có nói gì cũng không còn tác dụng nữa, mà ba người không thấy kì lạ sao, tại sao cho cả ba chúng ta ở trong đây chứ, chẳng lẽ có ai sắp xếp sao?" Tề Nhị nóng nảy nói chen vào, mặt âmtrầm.
Tề Đại với Tề Hoàn nhìn nhau, rồi nhìn Tề Nhị.
Tề Nhị hừ một tiếng:" Tam đệ nói đúng, có người sau lưng làm ra việc này,hiện tại ba chúng ta ở trong đây, chắc chắn là coa người sắp xếp."
Vừa dứt lời, thì cửa từ từ mở ra, ba người nhìn xem, thấy có người tiếnvào, hít sau một hơi, lúc trước không biết giờ đã biết rồi.
Tuần Tu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lich-su-cua-nhan-vat-nho-trong-lang-giai-tri/1877689/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.