Liễu Y thấy Tuần Tuchỉ có một mình, lập tức xem xét xung quanh, thì phát hiện có hai ngườiđang nấp trong bóng tối, âm thầm gật đầu, cũng bình thường mà, người như anh ta sao có thể ra ngoài một mình được chứ.
Liễu Y đi lêntrước hai bước, mắt sáng lên: “Anh tới đây trả nợ sao, mà anh tự mìnhtới đây làm gì chứ, trực tiếp cho người đưa tới là được, nếu không thìtôi đi lấy cũng được, nhưng mà, anh làm sao lại biết tôi ở đây thế ."
Tay Tuần cứng đờ, cố gắng bình tĩnh lại, anh chỉ là đi ngang qua, nghe HàDương nói Liễu Y xin nghỉ phép, cũng không biết tại sao, thế nhưng đingang qua chung cư cô ở, rồi đứng đợi ở trước cửa căn hộ mấy tiếng đồnghồ, đến tận bây giờ, mà mới vừa gặp mặt, l y lại đi đòi nợ một cáchthẳng thắn, khiến Tuần Tu hết nói nổi, quả nhiên làm cho người ta tứcchết mà.
"Lần trước tôi đưa cô về nhà đó, nhớ không." Tuần Tu cố gắng kiềm chế, ánh mắt bình tĩnh.
Liễu Y cảnh giác liếc nhìn: "Không thể nào."
"Tôi đợi đến lúc cô mở đèn mới đi, nên mới có thể đoán ra." Tuần Tu căn bảnlà đã thuộc làu địa chỉ trong tài liệu, mà phải mắt nhắm mắt mở nói dốiLiễu Y.
Liễu Y thả lỏng, việc này mà cũng có thể xảy ra sao, chỉvì trả nợ, không đến nỗi như thế chứ, mắt liếc Tuần Tu một cái, dạo gầnđây tiền dễ kiếm thật, rồi cô nhớ tới tiền trong ngần hàng sắp tăng lên, trong lòng vui vẻ, phất phất tay: "Vào nhà rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lich-su-cua-nhan-vat-nho-trong-lang-giai-tri/1877679/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.