Tuần Tu nhẫn nhịn nói: "Đường thiếu quá khen, đều là chuyện quá khứ rồi."
Đường Lễ khóe miệng khẽ nhếch, ôm Tần Vân: "Là Tuần thiếu kiêm tốn thôi."
"Chân Tuần thiếu..."Tần Vân làm như không biết mở miệng hỏi.
Tuần Tu đáy mắt trầm xuống: "Không có gì."
Đường Lễ nghiêm mặt: "Cho dù như thế , Tuần thiếu vẫn là Tuần thiếu." Nghiêng đầu liếc nhìn Tần Vân:"Đây không phải là điều em nên hỏi ."
Tuần Tu khoát tay: "Không sao."
Tần Vân cười duyên liếc nhìn Liễu Y: "Ơ, Liễu Y cũng ở đây à."
"Sao thế, em quen sao?" Đường Lễ nhìn Tần Vân trong ngực, ngay sau đó quayđầu lại cười nói với Tuần Tu: "Tuần thiếu, không giới thiệu sao."
Tuần Tu nghiêng đầu liếc nhìn Liễu Y, nắm thật chặt tay Liễu Y, nói qua loa: "Không bằng Tần tiểu thư, so ra còn kém Đường thiếu."
Liễu Ynghe xong, thầm than, đừng mập mờ như vậy chứ, mắt liếc Tần Vân bên kia, Liễu Y trầm mặc không nói , nhưng đáy mắt lạnh đi.
Tần Vân cườiduyên một tiếng: "Em với Liễu Y chung một công ty, dĩ nhiên biết, chỉlà, thật không nghĩ tới, Liễu Y bạn gái lại là Tuần thiếu."
Liễu Y trán đầy vạch đen, thiệt thòi lớn rồi, bị dán mác như thế, làm sao xóabỏ được đây, mắt liếc Tần Văn chợt muốn châm chọc, Liễu Y không nể mặt:"Đúng là quen biết, chỉ là, tôi nhớ được cô là vợ chưa cưới của DươngVanh, mà cũng lâu rồi, nên chắc tôi nhớ nhầm ."
"Cô…" Tần Vânnghẹn lời, sắc mặt trắng bệch, không có người nói thì sẽ không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lich-su-cua-nhan-vat-nho-trong-lang-giai-tri/1877676/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.