Liễu Y đưa tay kéocái quần mỏng, rối rắm liếc nhìn, thở dài một tiếng, cô như thế này chắc cũng là hy sinh vì nghệ thuật sao, quần áo bó sát người, đường cong cơthể hoàn toàn bị nhìn thấy, cầm kịch bản trong tay đưa cho Hiểu Mẫn bêncạnh, xoay người đi tới cảnh quay đã được bố trí xong, cô hít sâu mộthơi, để bình phục tâm tình.
Đi theo phía sau Liễu Y là sáu ngườiđàn ông áo đen, khi nghe được tiếng hô bắt đầu, Liễu Y đi giày cao gót,từ từ đi vào trong quán rượu ồn ào náo động, mắt liếc bàn ghế để dầyxung quanh, tiểu đệ sau lưng tiến lên mở đường, đám người tiêu sái đivào.
"Đại tỷ, tiểu tử này tới đây đập phá quán." Tiểu đệ nào đấybị Trương Diệc đánh gục một cái vội vàng đi từ từ đến trước mặt Liễu Y.
Mặt Liễu Y vô cảm nghiêng đầu một cái, rồi đưa tay đem vị tiểu đệ vếtthương chồng chất xách tới trước mắt: "Như vậy mà đánh cũng không lại,ném đi cho rồi."
Một người ở đằng sau đi lên như diều hâu bắt gà con đem tiểu đệ kia lôi ra ngoài.
Liễu Y ngẩng mắt nhìn Trương Diệc đang đứng đó cười, chậm rãi bước tới trước mặt anh ta, khi đi tới trước mặt Trương Diệc, cô cợt nhã cười mộttiếng.
Ánh mắt Liễu Y lạnh lùng: "Cậu là người của Trần gia, tôikhông nên giữ cậu lại, nếu là hiểu lầm, thì tôi sẽ giải thích, còn cácanh em thì không tiện nói."
Trương Diệc cười nhạo, ánh mắt mang theo nhẫn nhịn, thầm nghĩ trong lòng, cô gái này vẫn có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lich-su-cua-nhan-vat-nho-trong-lang-giai-tri/1877661/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.