Ngô Minh đã tỉnh lại, trong lúc nhất thời còn chưa lấy lại tinh thần, định trở mình đứng lên, nhưng mà thân thể chỉ vừa nhúc nhích một chút, hắn lập tức cố nhịn xuống, bởi vì hắn nhớ lại một màn cuối cùng đã thấy trước khi hôn mê.
"Nhân loại, tỉnh rồi thì đứng lên, ngươi không có bị tổn thương tới linh hồn, còn dám giả bộ hôn mê nữa ta sẽ một cước đá chết ngươi." Một thanh âm vang lên, nhưng ngôn ngữ lại là của những nhân loại nguyên thủy hắn từng gặp qua kia.
Ngô Minh vội vàng mở hai mắt ra, liền thấy một con ngựa lớn có lân phiến trên thân, chính là con ngựa đầu đàn màu đỏ thắm hắn từng thấy trước đó.
Con ngựa lớn này khinh thường nhìn Ngô Minh một chút, rồi mở miệng nói: "Nhân loại, ngươi đã lập được công lao, nói đi, muốn được ban thưởng cái gì?"
"Công lao? Công lao gì?" Thiệt tình Ngô Minh có chút mộng bức, một phương diện là hắn đang nói chuyện với một con ngựa, một phương diện khác là nội dung lời nói của đối phương, trong lúc nhất thời hắn cũng không biết mình đang tồn tại ở đâu.
Con ngựa kia nhíu mày một cái, nó nhìn bộ dạng ngốc trệ của nhân loại trước mắt này , lại tự cười một chút rồi nói: "Đúng rồi, ngươi là nhân loại, trời sinh ngu ngốc, cũng được, hôm nay ta có chút hào hứng, sẽ kể cho ngươi nghe một số chuyện."
"Một ngàn năm trước, tộc Undead xâm lấn Lục Sắc bôn nguyên của Bán Long chư tộc, cũng chính là mảnh thảo nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lich-hong-hoang/1960508/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.