Chương trước
Chương sau
Dịch & Biên: No Name

Ngô Minh đi trên thảo nguyên, đi đến vô cùng mệt mỏi, tính từ buổi sáng, hắn đã đi được sáu giờ, hiện tại ước chừng đã một giờ trưa, hắn lập tức tìm một bãi cỏ mà ngồi xuống, lấy từ trong túi áo ra một khối lương khô bắt đầu ăn.

Từ sau khi mọi người trở về từ không gian thí luyện, vật phẩm hắn có thể đổi tăng đột biến, hơn nữa hắn cũng phát hiện dùng điểm số ban thưởng của hắn đổi có giá trị gấp mười lần so với điểm thưởng của thành viên tiểu đội Luân Hồi, một điểm số ban thưởng của hắn có thể đổi lương thực để ăn trong một tháng, hắn cũng đổi một vài khẩu súng ngắn, một khẩu AK47, mấy quả lựu đạn, một áo chống đạn, một đôi giày lữ hành, một bộ đồ bơi lội....

Hiện tại dù Ngô Minh không đến mức vũ trang đến tận răng, chiến lực của hắn ít nhất cũng tăng gấp mấy lần so với trước, đối phó với các loại Ma thú như cự lang mãng xà, hắn có thể đứng tại chỗ mà bắn chết.

Đã có những vật phẩm tiếp tế này, chỉ cần tránh đi những khu vực nguy hiểm, khả năng sinh tồn của Ngô Minh đã tăng lên rất nhiều, và sau khi đã có quyền sinh tồn, Ngô Minh mới có tinh lực suy nghĩ hành động kế tiếp.

"Ta có Chủ Thần không gian ban sơ, tiềm lực tương lai không thể nào tưởng tượng, chỉ là cần có đủ thời gian phát triển, trong lúc này ta phải hảo hảo che giấu bản thân, đây việc quan trọng nhất."

Ngô Minh vừa ăn lương khô vừa suy nghĩ cẩn thận.

"Tiếp theo, sự hiểu biết của ta đối với thời đại này vô cùng thiếu thốn, các loại thông tin đều không rõ, ví dụ như có phải nhân loại chỉ có các bộ lạc nguyên thủy hay không? Đến cùng trong nhân loại có bao nhiêu người có sức mạnh siêu phàm? Hồng Hoang Vạn Tộc ở thời đại này rốt cuộc là cái gì, mạnh cỡ nào? Thiên đạo tại sao phải tận lực chĩa mũi nhọn vào nhân loại? Tất cả những việc này ta không biết, cho dù tìm được bộ lạc nhân loại cũng vô dụng, trừ khi đó là bộ lạc có được chữ viết, truyền thừa văn minh, nếu không thì bọn họ cũng chẳng biết nhiều hơn ta bao nhiêu."

Nghĩ tới đây, Ngô Minh bỗng nhiên khẽ động trong lòng, hắn đã có một ý tưởng, chỉ là thiếu khuyết điều kiện thực hành.

"Từ những gì ta biết được, cùng với từ lời nói của Cốt, đó chính là nhân loại tựa hồ là bị thiên địa vứt bỏ, hoặc có thể nói bị thiên địa căm ghét, thiên địa đối xử với Hồng Hoang Vạn Tộc và nhân loại không như nhau, nhưng mà ta có thể che đậy bản thân với Thiên đạo, căn bản cũng không có hạn chế này, vì vậy chỉ cần cải biến hình dạng bên ngoài, sẽ không ai có thể nhận ra ta có phải là nhân loại hay không, ta cũng không tin trong Hồng Hoang Vạn Tộc không có chủng tộc có hình dạng tương tự như nhân loại, ví dụ như tộc Elf, ngoại trừ lỗ tai cùng dung mạo anh tuấn, thì rất tương đương với loại nhân loại."

"Vì vậy ta cũng cần một đạo cụ, một bảo vật, hoặc là ma pháp có thể cải biến hình dạng bên ngoài, loại nào cũng được, chỉ cần có thể cải biến, ta sẽ có cơ hội lẻn vào trong Hồng Hoang Vạn Tộc, đạt được những tin tức này từ nơi bọn họ!"

Ngô Minh càng nghĩ càng cảm thấy cái ý tưởng này có thể thực hiện, Hồng Hoang Vạn Tộc có gì hắn không biết, nhưng mà hắn khẳng định trong đó có chủng tộc văn minh cao cấp, ví dụ như Cốt đã từng đề cập đến Địa Linh Tộc, có trình độ học kỹ thuật cao đến không thể tưởng tượng nổi, và chủng tộc có cấp độ văn minh càng cao, có lẽ càng là coi trọng những ghi chép lịch sử, thông tin về chủng tộc, văn minh... các kiểu, chỉ cần hắn có thể lẻn vào trong những nền văn minh này, như vậy sẽ rất dễ dàng đạt được những tin tức hắn muốn biết.
"Có thể thực hiện! Hiện tại là làm sao tìm ra đạo cụ có thể biến hình, cẩn thận nhớ tới, trong rất nhiều phim điện ảnh, trò chơi, manga, anime đều có đồ vật cùng loại, ví dụ như trong game World of Warcraft có một vật phẩm tên là Orb of Deception có thể biến hình thành người trong phe của kẻ địch. Hoặc là ta thử đổi một huyết thống xem?"

Khi Ngô Minh nghĩ tới hoán đổi Huyết thống, trực giác của hắn bỗng nhiên rung động mãnh liệt, Thủy Vận Quyết như đang kịch liệt rung chuyển, một loại cảm giác bên trong tối tăm nói cho hắn biết, không được đổi, một khi đổi sẽ mất đi đại vận, thậm chí cứ như vậy mà chết oan chết uổng.

Ngô Minh lại càng nghi hoặc, giác quan thứ sáu của Thủy Vận Quyết rất là có ích, hắn đi thẳng một mạch dựa vào giác quan thứ sáu này không biết tránh thoát biết bao nhiêu nguy hiểm, hắn đã rất tin tưởng nó, và cái dự cảm không được đổi này, cũng làm cho hắn thoáng cái như thấy được rất nhiều thứ, thời đại Hồng Hoang, Hồng Hoang Vạn Tộc, thiên địa bất công đối với nhân loại... Tất cả, phảng phất có linh cảm gì đó sắp hiện ra, nhưng mà suy nghĩ nửa ngày cũng thật không ngờ, cuối cùng là thông tin chưa đủ a.

"Không đổi huyết thống thì thôi, vậy cần đạo cụ, ma pháp, khí cụ, đây cũng là khó khăn, chỉ hy vọng mấy lần thí luyện kế tiếp sẽ có chút thu hoạch, nhưng mà muốn mở ra không gian thí luyện, thì cần 1000 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》, cũng chính là điểm số ban thưởng của ta, cái này cần ta đi giết chóc một đường, kỳ thật tốt nhất vẫn là giết Hồng Hoang Vạn Tộc, đám Kobold yếu xìu đó cho ta nhiều 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》như vậy, chỉ là Hồng Hoang Vạn Tộc này nước quá sâu, thực không nên chủ động tìm kiếm bọn chúng, nhưng nếu may mắn gặp được kẻ nào nhỏ yếu thì cứ giết hết..."

Không hiểu sao đối với sinh vật phi nhân loại, Ngô Minh chính là sát phạt quyết đoán. Lúc trước khi còn ở Địa Cầu, mỗi khi xem tivi đưa tin động vật hoang dã ăn thịt người, lòng hắn lập tức sôi trào sát ý, hận không thể giết sạch đám sinh vật hoang dã này, chính bản thân hắn cũng kinh ngạc loại sát ý kỳ quái này. Mà hiện tại ở thời đại Hồng Hoang này thì không cần cố kỵ gì nữa rồi, ngoại trừ nhân loại, tất cả đều có thể giết.

Ngô Minh nghỉ ngơi một hồi, lại tiếp tục hướng về phía nam. Cái mảnh thảo nguyên này rộng lớn vô biên, có trời mới biết hắn phải đi đến khi nào, vì vậy Ngô Minh có ý định đổi một phương tiện di chuyển, chỉ là phương tiện di chuyển lại là mục tiêu quá lớn, đại lục Hồng Hoang khắp nơi nguy hiểm, một chú chuột cũng có thể là ma thú, nếu không chú ý cẩn thận sẽ chết rất oan uổng, nếu hắn thật sự dám lái xe việt dã chạy ầm ầm trên thảo nguyên, có trời mới biết có thể đột xuất hiện một quả cầu lửa giáng xuống phá hủy nó hay không.

Hơn nữa điểm số ban thưởng thiếu thốn cũng là một vấn đề lớn.

Ngô Minh vừa men theo dọc đường, vừa tra xét các danh sách của Chủ Thần, tìm thử một chút vũ khí giá rẻ, tìm hồi lâu, hắn hướng vào mục thuốc nổ, nhưng mà mấy thứ này cơ bản đều phải biết cách sắp xếp thiết lập trước mới có thể sử dụng, uy lực thì lớn, nhưng sử dụng bất tiện.

"Vậy trước tiên xác định một mục tiêu ngắn hạn, tận lực thu thập 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》, đạt được điểm số ban thưởng, sau đó tiếp tục mở ra không gian thí luyện, từ thông tin Chủ Thần cho biết, sau khi mở ra không gian thí luyện thứ mười, có thể mở ra vòng Luân Hồi không gian thứ nhất, không gian thí luyện cùng không gian Luân Hồi có gì khác biệt, cái này còn phải thử qua mới biết, mục tiêu ngắn hạn thứ hai là tìm được dấu vết văn minh, bất kể là nhân loại cũng được, hay là Hồng Hoang Vạn Tộc cũng được, tìm ra thì mới có cơ hội tìm hiểu thêm thông tin."

Ngô Minh so đo một phen, lập tức không tránh đi dự cảm nguy hiểm đang có trước mắt, đương nhiên, dự cảm nguy hiểm quá lớn là phải tránh ngay đấy. Trong vòng năm ngày, hắn giết được ba con Ma thú cường đại, cùng hơn mười con Ma thú khác. Đã có súng ống cùng lựu đạn, sức chiến đấu của hắn không nói quét ngang, nhưng mà gặp được những Ma thú này chỉ cần không phát hoảng, đánh chết cũng không hề khó khăn.

Ngày thứ sáu, Ngô Minh phát hiện trên mặt đất có một ít móng ấn, còn có một chút phân và nước tiểu, hắn cảm thấy có chút quen mắt, trong lòng đã có suy đoán.

"Nếu thật là cái này... Vậy thì thật là trời trợ giúp ta."

Ngô Minh hưng phấn vô cùng, lần theo những dấu vết này mà truy tung, rốt cuộc trược lúc hoàng hôn đã thấy được mục tiêu.

Đó là một bầy ngựa, bầy ngựa con, ngựa số lượng chừng hai mươi mấy, trong đó còn có ba con ngựa con hơi lớn, con lớn nhất đã có thể cưỡi.

Ngô Minh cúi người nấp trong bụi cỏ, dùng kính viễn vọng quân dụng nhìn kỹ những con ngựa này, chúng nó dường như đang trong quá trình di chuyển, mà hiện tại thì đang nghỉ ngơi, chỉ có ba con ngựa con lớn chạy tới chạy lui khắp nơi, nhưng mà cũng không có chạy xa, vẫn nằm trong phạm vi của đám ngựa trưởng thành.

Ngựa, đây chính là nhu cầu cấp bách của Ngô Minh đấy, hắn cần phương tiện di chuyển, nhưng mà xe cộ thì quá dễ khiến người khác chú ý, nếu là ngựa mà nói là vừa vặn, trên thực tế, tại Hồng Hoang Thiên Đình, có không biết bao nhiêu phương tiện di chuyển, lọa hình khoa học kỹ thuật khỏi nói rồi, còn có loại hình phù văn đấy, tu chân đấy, và thượng đẳng nhất sang quý nhất, chính là các loại tọa kỵ. Ví dụ như Ngô Minh trên mạng lưới internet đã thấy được tọa kỵ Kim Vân Cửu Thiên, trên đó giới thiệu là một ngày có thể bay 3.00.000.000.000 km, bản thân có đầy đủ lực trường phòng hộ, có thể phát động ra công kích lôi điện màu vàng với sức mạnh đạt đến tiêu chuẩn tứ giai, là du lịch như ở nhà, là giết người phóng hỏa...

Khục, khục... Ngô Minh ho khan vài tiếng, thôi suy nghĩ lung lung, hắn lại quan sát kỹ những con ngựa này.

Rất hiển nhiên, những con ngựa này cũng không phải ngựa bình thường của thế giới vô ma, tuy rằng không biết có phải là Ma thú hay không, nhưng mà từ hình dáng mà xem, những con ngựa này cũng có chút đặc thù, đầu tiên là kích thước, cho dù là ngựa vị thành niên cũng lớn gần bằng ngựa trưởng thành của thế giới Địa Cầu, tiếp theo là trên da dẻ của bọn nó có lân phiến rất nhỏ, trong đó con ngựa đầu đàn màu đỏ thắm lớn nhất kia, trên đầu ngựa của nó còn hơi mọc ra thứ gì giống như sừng hươu, thoạt nhìncó một chút gì đó không giống như ngựa nữa rồi.

Loài ngựa này đoán chừng ngày đi nghìn dặm là bình thường, đã có ngựa này, Ngô Minh mới có thể tiếp tục nam tiến, nếu không dựa vào kích thước của đại lục Hồng Hoang, có trời mới biết hắn có phải cần hơn một năm mới có thể rời khỏi khu vực thảo nguyên này không a.

"Đáng tiếc là ta không có aura main char, nếu không thì chỉ cần haki bá vương rung lên, mấy con ngựa này sẽ thần phục ta ngay thôi..."

Ngô Minh vừa nói vừa lui ngược về sau, sau đó hắn bắt đầu suy nghĩ như thế nào để bắt một con ngựa, kỳ thật hắn đã nhắm vào con ngựa con lớn nhất, kích thước rất thích hợp cho hắn cưỡi, hơn nữa ngựa con dễ nuôi, loại ngựa hoang này mà nói, khi trưởng thành là rất khó thuần phục, hắn tự nhận là bản thân không có có năng lực như thế, vì vậy ngựa con chính là vừa vặn, nhưng mà việc này cần kế hoạch, hắn cũng không dám xông thẳng lên, hai mươi mấy con ngựa Ma thú trưởng thành, cho dù hắn có súng máy hạng nặng cũng không an toàn.

"Không thể nói trước rồi, cần thừa dịp loạn mới được, trước trinh sát xung quanh, tìm kiếm có Ma thú cường đại xung quanh đây hay không, giác quan thứ sáu dự cảm càng nguy hiểm càng tốt, sau đó dẫn dắt nó tới đây tạo hỗn loạn, nếu thật sự vẫn không được... Vậy dứt khoát lấp đặt thuốc nổ xung quanh, cùng lắm thì trông vào vận khí tốt."

Ngô Minh lập tức bắt đầu hành động, trinh sát xung quanh, dựa vào giác quan thứ sáu của Thủy Vận Quyết, tìm kiếm một con Ma thú cường đại.

Nhưng Ngô Minh lại không biết, ngay sau khi hắn rời đi, con ngựa đầu đàn kia liền nhìn về vị trí lúc trước của hắn, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.