Giờ cũng đã quá trễ rồi mà Tú Anh vẫn chưa thấy đâu, thời gian trôi qua từng chút một. Còn An Nhiên về từ rất lâu, khi bước vào phòng thì không thấy cô
Và thế là nàng ngồi xuống ghế chờ đợi, trong lòng cứ sợ Tú Anh xảy ra chuyện gì đó. Cầm điện thoại lên rồi bấm vào danh bạ tìm số của Tú Anh
Nhưng rồi An Nhiên phân vân có nên gọi hay không? Nàng nghĩ chắc Tú Anh rất ghét mình và sẽ không bắt máy
Đến gần một hai giờ sáng gì đó Tú Anh mới mò về đến nhà. Đáng lý ra là về từ sớm rồi nhưng Y Mạc nổi hứng lên muốn đi chơi.
Thế là cả hai kéo nhau đi thêm vài chỗ nữa, Tú Anh biết Y Mạc làm vậy cho cô hết buồn và vui vẻ hơn
Bây giờ cơ thể của Tú Anh mỏi nhừ ra, cảm giác như tay chân muốn rụng rời vậy. Cô mở cửa bước vào trong và tìm đến tủ quần áo
Và rồi Tú Anh thấy An Nhiên đang nằm ở chiếc ghế sofa, ngủ một cách ngon lành. Cô nhíu mày khó hiểu, tiến lại gần xem nàng như thế nào mà ngủ ở đây
Nhìn có vẻ như An Nhiên ngủ say rồi, thế là cô bỏ quần áo xuống bàn và chuẩn bị ẵm nàng lên
"Chị đi đâu giờ này mới về?"
Một câu hỏi làm Tú Anh giật bắn người, cô chỉ mới khum lưng xuống định bế An Nhiên lên thì nàng đã lên tiếng hỏi
An Nhiên từ từ ngồi dậy, hai mắt nhìn Tú Anh không rời. Đi đâu mà đến giờ này mới chịu về, đã vậy cũng không gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/li-do-em-o-lai/988530/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.