Sau bao ngày tháng chờ mong, cuối cùng Giản Nhu cũng kết thúc cảnh quay cuối cùng. Cô không muốn ở lại dù chỉ một giây một phút nên lập tức thu dọn hành lý ra sân bay. Khi máy bay hạ cánh xuống thành phố quen thuộc, được hít thở bầu không khí quen thuộc, cô mới cảm thấy mình như được sống lại. 
Thực tế, Giản Nhu cũng đã được hồi sinh theo nghĩa bóng. Lúc đón cô ở sân bay, Uy Gia thông báo có ba hoạt động, hai bộ phim đã bàn xong và một quảng cáo đang chờ cô. 
Cảnh sắc ngoài cửa sổ chỉ một màu xám trắng. Cô nhớ lúc lên đường, ở Bắc Kinh đang là cuối hạ, bây giờ đã là đầu đông. Thời gian vùn vụt trôi. 
Uy Gia đưa một tấm thiệp mời cho Giản Nhu. “Tối mai có một hoạt động từ thiện giúp đỡ trẻ em mắc bệnh máu trắng. Đơn vị tổ chức mời cô tham gia.” 
Nhìn cái tên ghi trên tấm thiệp, Giản Nhu không dám tin vào mắt mình. “Đây là hoạt động dành cho người có tiền, tại sao họ lại mời tôi?” 
“Tất nhiên là đi gặp người có tiền… Cô biết không? Vụ cô đâm đạo diễn Nomura gây chấn động làng giải trí. Bây giờ coi như cô cũng có chút danh tiếng rồi.” 
Tiệc tùng quả thực là nơi có thể mở rộng tầm mắt. Ai nấy ăn mặc là lượt, đồ trang sức lấp lánh. Các người đẹp ra sức thể hiện bản thân để gây sự chú ý. Giản Nhu trốn vào một góc, cắm cúi gửi tin nhắn: “Ngày mai là cuối tuần, anh đã xin nghỉ được chưa?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/leo-cao/3451189/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.