“Sao cưng đứng đó như khúc gỗ vậy? Chê ít tiền?”
An Hảo ngước cằm, bất khuất mò trong túi, cuối cùng lấy ra tấm thẻ vàng Tả Hàn Thành cho cô, trực tiếp hào sảng vỗ lên bàn.
“Đây! Thẻ vàng! Có thấy không! Chỉ cần cưng nhảy làm chị đây hài lòng! Muốn bao nhiêu tiền chị đều cho cưng!”
Tả Hàn Thành cười nhạt.
Dám lấy tiền anh đi cua đàn ông nuôi tiểu bạch kiểm, rất tốt!
“Sao còn chưa nhảy?”
An Hảo tức giận, đứng lên, lảo đảo đi tới trước mặt anh, đưa tay một ngón tay chọc ngực anh hai cái.
“Chị kêu cưng nhảy thoát y! Cưng có nghe thấy không? Ông chủ các người ở đâu? Tìm đâu ra nhân viên khờ khạo như vậy! Không biết là theo sở thích của khách sao! Chị một không cưỡng gian, hai không ép cưng uống rượu! Chỉ muốn cưng nhảy thoát y! A! Sao đấy! Mau lên! Đừng mè nheo… A!”
Cô bỗng nhiên thét lên một tiếng, vì cổ tay đột nhiên bị cầm lấy, đồng thời bị kéo tới trước, theo bản năng sợ hãi la lên: “Cưng làm gì…”
“Cố An Hảo, bắt đầu từ hôm nay, nếu em dám còn dính một giọt rượu, tôi tuyệt đối sẽ cho em biết chữ ‘chết’ viết thế nào!” Tả Hàn Thành hất tay cô ra: “Đi rửa sạch mùi rượu trên người em đi!”
An Hảo nhíu mày, quay đầu nhìn về hướng phòng tắm, lại nhìn anh, có chút mơ hồ, giống như nghe không hiểu.
Thấy tiểu nha đầu này ỷ vào say giả bộ hồ đồ với anh, Tả Hàn Thành lạnh lùng liếc cô: “Còn dám quậy phạt em ngày mai chép sách tiếng anh trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lenh-vo-so-1-chong-tong-giam-doc-o-tren-cao/466757/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.