Một tiếng bạt tai nặng nề, đánh vào một bên mặt vốn đã sưng đỏ của An Hảo.
An Hảo cũng bị anh ta đánh lảo đảo, bị đánh trong đầu nổ ầm, cả người chật vật ngã trên sofa.
Cô ngã trên sofa bất động, áo quần xốc xếch nhưng cũng không bộc lộ chút nào, tóc dính lên mặt thấm ướt, thân thể nhỏ nhắn và gương mặt bỗng nhiên thay đổi vô cùng tái nhợt.
Một giây này Dịch Trạch Dương mới ý thức được mình làm gì, má trái của An Hảo còn bị thương, anh ta lại trực tiếp đánh má trái cô.
Anh ta sững sờ nhìn tay mình, đau đớn trong lòng bàn tay tượng trưng anh ta vừa đánh mặt cô mạnh bao nhiêu.
Chợt dời mắt qua nhìn cô, nhưng chỉ thấy An Hảo chậm rãi từ trên sofa ngồi dậy, cúi đầu không nói tiếng nào kéo chặt áo khoác trên người.
Cô cúi đầu, không thấy rõ tình trạng và biểu cảm trên mặt lúc này, chỉ từ từ kéo dây kéo áo khoác lên, buồn bực nói: “Thật xin lỗi, em uống nhiều rồi… Suýt chút nữa đã quên… với dáng vẻ tệ hại này của em, làm sao xứng với ông chủ Tập đoàn Dịch thị anh…”
Trong lòng Dịch Trạch Dương bị ép đau, gần như không cách nào hít thở, anh ta vươn tay muốn đỡ cô dậy, nhưng An Hảo cố ý tránh tay anh ta, một mực cúi đầu tránh tầm mắt anh ta, đứng lên, lảo đảo đi ra ngoài.
Cô đi lảo đảo như giẫm phải bông vải, Dịch Trạch Dương xoay người bước nhanh tới, kéo cổ tay cô: “An Hảo!”
An Hảo đưa lưng về phía anh ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lenh-vo-so-1-chong-tong-giam-doc-o-tren-cao/466755/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.