Ngay lúc này, trên bục có giáo viên chủ nhiệm và mấy lãnh đạo cao cấp đang nói chuyện, cả hội trường yên tĩnh lại, cô cũng ngậm miệng lại, nhưng cũng không chú ý bọn họ đang nói gì.
Cho đến khi tất cả mọi người bắt đầu vỗ tay, cô mới ngẩng đầu lên, ánh mắt đảo qua thấy rõ Dịch Trạch Dương ở trên bục.
Anh mặc âu phục tự chế, bởi vì tới trường tọa đàm cho sinh viên cho nên rất ăn mặc nghiêm túc, nhưng phong độ nhẹ nhàng, nụ cười nhẹ nhàng trên gương mặt tuấn nhã đó, dù năm năm trôi qua cũng không làm mất đi được sự dịu dàng và thân thiết.
Một người đàn ông như vậy đã từng là ngọn đèn sáng trong cuộc đời của An Hảo.
Học sinh trường trung học A có mấy ngàn người, các dãy bàn đầy học sinh, An Hảo chọn ngồi phía bên trái ở đằng sau không gây chú ý, cho nên cô không lo sẽ bị anh nhìn thấy.
Huồng hồ 5 năm, cô từ mái tóc dài đổi thành tóc ngắn, từng là cô công chúa nhỏ kiêu ngạo của anh biến thành một tiểu du côn, coi như nhìn thấy có lẽ anh cũng không nhận ra.
“Dịch Trạch Dương từng học kinh doanh tài chính ở đại học Boston Massachusetts của Mỹ, nửa năm trước vừa trở về kế thừa công ty của gia đình, hiện tại là phó tổng tập đoàn Dịch thị, là người phụ trách cao nhất bộ phận đầu tư tài chính và cơ cấu nội bộ của Dịch thị, chúng ta dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt để hoan nghênh Dịch Trạch Dương tiên sinh nào.”
Tiếng vỗ tay rào rào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lenh-vo-so-1-chong-tong-giam-doc-o-tren-cao/466736/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.