🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chị thân yêu của tôi! Bà chị bước vào phòng với đôi mắt đỏ hoe, vừa ngồi vào ghế thì chị ấy khóc như mưa. Tôi hỏi cảnh sát nói gì thì chị vẫn không nói gì mà cứ khóc hu hu hu hu….

Chờ đến khi chị hết khóc,lau đi những giọt nước mắt thì trời cũng đã xẩm tối,cái bụng đói cũng kêu ọc ọc đòi biểu tình luôn rồi

"Chị ơi, bây giờ có 2 sự lựa chọn,một là mình kiếm cái gì ăn cái đã,hai là nói cho em biết lúc nãy anh cảnh sát đã nói gi. Chị phải chọn một trong hai!"

“À,để chị đi mua đồ ăn cho em ăn!” Nói xong, chị lau nước mắt rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Tôi thực sự không thể hiểu được có chuyện gì mà chị tôi lại khóc xối xả như mưa thế. Chẳng lẽ bác sĩ nói tôi bị bệnh nan y không thể chữa khỏi sao?

Rất nhanh, chị tôi đã đem cả đống đồ ăn về, điều này có gì đó không đúng. Bình thường mỗi khi đi ra ngoài là chị ấy đi tận 2 đến 3 tiếng mới về. Tôi nhớ lần đi mổ Amidan lúc trước, chị ấy đi mua đồ ăn lúc 11 giờ mà đến 1 giờ chị ấy mới về. Có vẻ như sĩ quan Hà đã nói điều gì đó.

“Chị mua sườn xào chua ngọt, gà quay, còn đặc biệt bắt taxi đi mua bánh bao hấp.” Chị kéo chiếc bàn gần giường bệnh lại rồi đặt đồ ăn lên, “Đều là món em thích,mau ăn đi! "

Tôi không có cảm giác ngon miệng chút nào vì thế tôi nắm lấy tay chị, nhìn chị ấy với ánh mắt cầu xin: "Chị

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lenh-truy-na-vong-hon/225710/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lệnh Truy Nã Vong Hồn
Chương 7: Tâm thần phân liệt
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.