Vương Ngọc chọt chọt cánh tay của tôi, tôi mới nhận ra là mình đã thất thần rồi. Ngô sĩ quan nghiêm túc nhìn chằm chằm bọn tôi, nói: “Ngày hôm qua bọn tôi vừa vớt được một xác nữ vô danh ở dưới sông Vận Thành, vẫn chưa xác định được danh tính, hai người đến nhìn thử xem.”
Nhận dạng thi thể? Tôi không tin rằng chị gái của mình đã chết. Tôi với chị như tay với chân, nếu lỡ như chị gái xảy ra chuyện không may, tôi nhất định có thể cảm nhận được. Trước kia, mỗi lần bọn tôi gặp rắc rối hay bị thương, thì đều có thể cảm ứng được và xuất hiện đúng lúc. trong tình huống này mà không được báo trước, tôi không muốn tin rằng một thi thể chưa xác nhận danh tính được vớt từ sông lên sẽ có liên hệ gì với chị ấy.
Tôi tỏ vẻ không muốn đi, nhưng Vương Ngọc lại khuyên bảo tôi: “Đi xem thử đi, nhìn một cái cũng có thể an tâm hơn, ít nhất có thể xác nhận là cô ấy còn sống.”
Tôi do dự nửa ngày, cũng được anh ta khuyên cho thông suốt, quyết định đi nhìn thử.
Thi thể được bảo quản ở nhà tang lễ, bọn tôi giao hẹn sáng sớm ngày mai chín giờ sẽ gặp nhau ở trước nhà tang lễ.
Cho rằng không có ai ở nhà, tôi và Vương Ngọc cùng nhau trở về nhà của anh ấy. Cứ tưởng cả đêm sẽ mất ngủ nhưng không biết mình đã chợp mắt từ lúc nào, mấy ngày nay thật sự rất mệt mỏi.
Sáng sớm hôm sau, Vương Ngọc đánh thức tôi. Chúng tôi vội vàng mặc quần áo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lenh-truy-na-vong-hon/1070155/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.