Chị tôi cùng Vương Ngọc đều ở tại bệnh viện Nhân dân số 1. Ra khỏi cục cảnh sát, tôi gọi xe taxi, vội vàng chạy đi về phía bệnh viện Nhân dân số 1. Chiếc taxi đưa tôi đến thẳng cổng khoa ngoại nội trú.
Bọn họ không phải ở cùng một phòng bệnh. Tôi cầm hoa tươi mua trên đường đi, đi về phía trước tìm phòng bệnh của chị tôi. Những người bị tai nạn dọc đường mà gặp tôi, không phải là bó bột cánh tay, thì cũng là ngồi xe lăn bó bột chân, còn có vài người cả đầu bị băng kín chỉ lộ ra ánh mắt, cái mũi cùng miệng. Ngẩn ngơ ở bệnh viện tâm thần lâu như vậy, xoay người lại đến phòng bệnh ngoại khoa, nếu không phải bất đắc dĩ, đời này tôi cũng không muốn dính đến bệnh viện.
Chị tôi ở tại phòng số 1513, tìm nửa ngày mới thấy được. Nhìn xem bên trong qua cửa kính, chị tôi đang nằm ngủ, đùi thì bó bột, dùng dây treo trên giá đỡ trông thật tột nghiệp. Có một người đàn ông đứng bên cửa sổ, thưởng thức phong cảnh bên ngoài, rất có thể anh ta là bạn trai mới của chị tôi.
Tôi chỉnh chỉnh lại mấy bông hoa, sửa sang lại vài bông bị méo do để trên xe, đẩy cửa ra nhẹ nhàng đi vào. Chị tôi vẫn nhắm mắt, không có bị tiếng tôi bước vào làm đánh thức. Người đàn ông bên cạnh nghe thấy tiếng bước vào, xoay người lại, đối mặt nhìn tôi.
Ha ha, ý tưởng về quê sống ẩn vừa rồi ở cục cảnh sát, hoàn toàn là mơ mộng hão huyền. Xem ra tôi cùng chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lenh-truy-na-vong-hon/1070124/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.