Quản sự mama này họ Vương, tên Thanh Trân. Lại nói Vương mama này cũng là người gai góc, trong hậu cung như bể nước đen ngòm này, trên không có ô che, sau không có núi dựa lại có thể leo lên địa vị này cho tới hôm nay, bản lĩnh ấy không thể chỉ bằng miệng mà nói ra được. Mặc cho ai vào trong tay bà cũng phải nhất nhất cúi đầu, cũng là một loại người đặc biệt trong hoàng cung.
Hậu cung bây giờ được sủng ái nhất chính là Mị phi nương nương, mẫu phi của Tiêu Vân Bác. Ban đầu thời điểm nàng ta vừa vào Vĩnh hạng cung, cũng là một đóa hồng gai, người nào đụng người nấy không chảy máu thì cũng sứt da. Gia thế bối cảnh cường ngạnh, ai lại không dám cho nàng ba phần mặt mũi. Lúc ấy Vương mama chết sống không để mình bị quấn vào vòng xoáy, cứ trừng mắt đứng nhìn, nên bây giờ bà vẫn còn chưa bị ai khống chế.
Biết lễ nghi, học quy củ, nói thì đơn giản nhưng lại là một chuyện vô cùng khổ sai. Đỉnh đầu đội chén nước, phải bình bình ổn ổn đi từ viện này đến viện kia. Hơi nghiêng nghiêng một chút, tốt lắm, chén nước kia sẽ trực tiếp dội từ đầu xuống chân ngươi, xuyên tim a! Nghe nói chén nước từng xả thân trên đầu Mị phi vô số kể, dĩ nhiên đã lập thành kỷ lục, đến nay chưa có người nào soán ngôi được của nàng.
Học đi bộ, trên đầu đặt quyển sách. Rơi lần thứ nhất tay liền chịu một hèo. Cặp mắt của Vương mama so với tặc còn độc hơn, đến nay không có để bất kỳ con cá nào lọt lưới của bà. Tần phi chịu qua hèo đếm không hết. Nghe nói Mị phi chịu qua hèo nhiều nhất, cho đến nay vẫn chưa từng có người vượt qua.
Lại nghe nói, Mị phi nương nương kia là được kiều sanh quán dưỡng từ nhỏ (ý chỉ rất được nuông chiều). Khi bước chân vào Vĩnh hạng cung, bị Vương mama dạy dỗ nghiêm chỉnh một phen. Nguyên văn là như thế này: “Dù gì cũng xuất thân đại tiểu thư con nhà quyền quý, từ nhỏ đã có quản sự nuôi dạy, làm sao lại giống đứa nhỏ hoang dã chạy loạn trên phố như vậy? Kia gọi là đi bộ sao? Khác gì con cua qua đường! Kia là thỉnh an sao? Động tác cứng ngắc, cương thi vùng dậy còn mềm dẻo hơn ngươi!”
Hôm nay Mị phi nương nương được sủng ái nhất hậu cung, mỗi lần nhớ lại, lại nghiến răng răng nghiến lợi hận không thể đem cái miệng ác độc của Vương mama mà vả chết. Nhưng Vương mama cũng không phải là người chỉ biết ngồi không. Mỗi một tú nữ vào cung, Mị phi nương nương rất thành công là một án lệ được đem ra giải thích, từ đầu đến đuôi không sót một thứ gì, Mị phi cũng không thể làm được gì. Quan trọng nhất là, nàng cũng không làm gì được bà ta, ai cũng biết nàng cùng Vương mama từng có hiềm khích, nếu thực có xảy ra việc gì ngoài ý muốn, nàng ta cũng thật không thể giải thích rồi!
Nhưng điều quan trọng nhất chính là đương kim thánh thượng là người cực kỳ coi trọng lễ nghi quy củ, thường thường tán dương Vương mama hiểu quy củ biết lễ nghi. Người nào từ tay bà ra cũng đều biết tiến biết lùi, thông tri đạt lý cả.
Ngay cả Hoàng thượng cũng đã mở miệng tán dương thì còn ai dám động cào vị đại phật này nữa. Một năm qua một năm, Vương mama lại càng khó dây dưa, phàm là người có đầu óc, xa xa nhìn thấy bà ta thì tốt nhất nên đi đường vòng mà tránh đi, tránh cho năm hạn bất lợi.
Giờ phút này, Vương mama nghe được lời nói của lệ Bình, cặp mắt nhỏ khẽ hí, đôi môi dày không khỏi xé ra hai bên, lộ ra một cái tươi cười so với quỷ còn khó coi hơn, âm dương quái khí nói: “Tú nữ hối lộ quản sự mama, không tuân thủ cung quy, phạt quỳ một canh giờ!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]