" Thủy thần, thủy thần nổi giận rồi ! " Tô Ngạn khóc lóc, cúi lạy giữa trời cao.
" Xin thủy thần tha cho chúng dân ! Chúng dân biết tội " ông chấp hai tay, khẩn cầu thành khẩn.
Những người dân trong thôn, sợ hãi trước cảnh tượng kinh hoàng, đồng loạt làm hành động giống Tô Ngạn, kể cả mẫu thân của Tự Anh, bà cũng đang khóc hối lỗi, cầu xin cho nhi nữ.
Người người nhốn nháo, khóc lóc thảm thương, người dân phụ mất chồng kia gào thét, khóc nhiều gấp bội những người ở đây.
Thủy thần, thực hư không rõ, có uy lực đến mức khiến những người trần mắt thịt, cúi lạy, nguyện ở dưới trướng phục tùng. Trong mắt của Tự Anh, đây rõ ràng là hành động mê tín quá mức, bất chấp suy luận ra những điều không hay.
" Thủy thần, thủy thần cái gì chứ ? Hắn chỉ yêu ma thôi ! " Tự Anh tức giận, nhìn những con người mê tín, đi lạy bái trước yêu ma, lòng nàng bừng bừng lửa hận.
" Mẫu thân, không được làm vậy ! " Tự Anh nhảy sang con thuyền đỏ, kéo lấy thân người dân phụ, lúc này ánh mắt nàng mới chú ý dòng chữ trên thuyền.
Chỉ đích danh nàng không phải Lý Liên Nhi, khiến hành động nóng nảy đột ngột dừng lại, mất ít lâu nàng mới hiểu được, chắc chắn do trận giao chiến hôm qua, tên thủy thần đó đã biết được thân phận nàng, nên mới ra tay thảm sát người dân vô tội.
Tự Anh còn chưa kịp suy luận rõ ràng, tiếng của Tô Ngạn lanh lảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-thuyen-do-lam-tan-nuong-cua-thuy-than/2723466/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.