" Á ! " tiếng Cổ Thư Kỳ la lên, ngã chổng vó xuống đất.
Bóng người kia hiện rõ, hai mắt Tự Anh mở to, đứng hình, thủy thần xuất hiện trước mặt nàng, vẫn mặc bộ đồ hoa tiết mặt nước, đeo mặt nạ che diện mạo, chính hắn ra tay đánh Cổ Thư Kỳ.
" Thủy thần ! " ả vội vàng quỳ xuống, hai tay chấp để trước ngực, cúi đầu, cung nghênh hắn.
Tự Anh trợn mắt, ôm lấy lòng ngực lồm cồm lùi ra sau, sức lực nàng quá yếu, ngã ngay ra đất, chẳng đứng dậy nổi, thấp tên yêu ma kia, lòng nàng nơm nớp lo sợ, nàng biết hắn xuất hiện không có ý tốt, vô cùng phòng bị hắn.
" Cổ Thư Kỳ, ai cho phép ngươi tự ý lộng hành ! " Lương Mặc gằn giọng, âm thanh nghe chẳng rõ, chất giọng hắn mỗi khi xuất hiện trước mặt Tự Anh luôn thay đổi, trầm khàn khó nghe.
" Thư Kỳ không dám !
Xin thủy thần bớt giận ! Do Thư Kỳ thấy tân nương người chạy hớt hải sợ lại bỏ trốn nên...
Nên mới ra tay cản lại ! " Cổ Thư Kỳ dập đầu, tim đập loạn xạ, sợ Lương Mặc không tha cho ả, vì một nữ nhân ra tay lấy đầu ả.
Cổ Thư Kỳ cúi đầu sát dưới đất, để lớp bùn đất dính đầy trên trán, hết tiếng biện minh cho bản thân.
" Xin thủy thần chứng giám, Thư Kỳ luôn một lòng với ngài ! " tiếng ả ĩ ôi.
Lương Mặc nghe lời biện lần thứ hai, vốn không tin, chẳng ngần ngại trừng phạt Cổ Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-thuyen-do-lam-tan-nuong-cua-thuy-than/2723432/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.