Hắn giữ nguyên nét mặt lãnh đạm, cởi bỏ thắt lưng của mình, vứt xuống đất ngay trước mặt Tự Anh, thách thức.
" Nàng la đi ! La để mẫu thân nàng và sư phụ nàng biết chuyện giữa chúng ta đi !
Như vậy nàng không cần phải đi nữa !
Để mẫu thân nàng làm chủ hôn sự, gả nàng cho ta ! " giọng nói hắn lạnh như băng tuyết, ánh mắt đầy vẻ thâm hiểm.
Tự Anh bị hắn dồn ép, không thể la lớn, sắc mặt nàng tái mét, đành hạ mình, dùng lời mềm mỏng khuyên nhủ hắn.
" A Mặc, chàng bình tĩnh lại đi ! Chuyện đâu còn có đó mà !
Chàng đợi ta 3 tháng thôi !
Ta hứa với chàng sẽ quay về, ngoan ngoãn ở bên cạnh chàng ! " nàng nói hết nước hết cái, ánh mắt khẩn cầu, mong hắn hiểu cho nỗi lòng.
Thế nhưng, dù nàng có hạ mình đến mức nào, hắn tuyệt nhiên không dao động.
" Ta không có đủ kiên nhẫn đợi nàng tới lúc đó đâu ! " hắn lạnh lùng gạt bỏ lời hứa hẹn.
Đôi mắt sắc lạnh toát khí tuất lạnh lẽo, Tự Anh là lần đầu thấy được vẻ đáng sợ này, bị chính luồng khí tuất đó dọa cho cơ thể không rét mà run, sắc mặt đã tái càng thêm nhợt nhạt.
" A Mặc, chàng nghe lời của ta đi ! " nàng hạ giọng, muốn xoa dịu hắn.
Nhưng, trong cảnh thủy thần sắp mất nàng, đâu còn đủ tinh thần nghe nàng càm ràm, để dục vọng lấn át đầu óc, muốn cưỡng đoạt Tự Anh, chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-thuyen-do-lam-tan-nuong-cua-thuy-than/2723423/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.