Nếu như.....
Ngươi thật sự không muốn giúp ta thì sao?
Vậy Trang gia của ta.....
Thật ra, nếu ngươi thật sự không giúp, ta cũng không có lời gì có thể nói.
Phát sinh loại chuyện hoang đường như lên nhầm kiệu hoa này, nếu như thánh thượng có muốn đỗ lỗi, cũng chỉ có Giang gia nhà ta phải chịu.
Nghĩ tới đây, Trang Hàm không chịu được trong lòng thở dài một hơi, lúc gần vào đến đại đường, một người quản gia chạy đến trước mặt Ngô Văn Hiên, hành lễ, tiến gần hắn thì thầm, "Bẩm Vương Gia, Trang lão gia cầu kiến."
Trang Hàm tim khẽ run, nhìn qua Ngô Văn Hiên, mặt hắn bình tĩnh, không nói gì, hắn chỉ quay đầu qua nhìn Trang Hàm.
Trên mặt Trang Hàm biểu hiện có chút hoảng hốt, thu nhận ánh nhìn của Ngô Văn Hiên. Chỉ thấy Ngô Văn Hiên nắm chặt tay cậu, giống như đang an ủi nói, "Lão nhạc phụ chắc là nhớ nữ nhi rồi. Ngươi báo qua đó Vương Phi rất tốt, bổn vương phải cùng nàng tiến cung diện thánh, đợi ba ngày nữa hồi môn gặp cũng không muộn."
"Vâng!"
Trang Hàm nhìn hắn, dung nhan tuấn mỹ giấu không được cảm kích, thì thầm, "Cảm ơn Vương gia." Cậu hiểu được ý tứ ngầm trong đó, là không muốn lúc mình gặp cha sẽ khó xử, với lại bên này còn có Sở đại tướng quân đang chờ bên trong đại đường.
Nói thật, trong tâm Trang Hàm lúc này là thật sự cảm động.
Người trước mắt biết rõ mình là nam nhi, vậy mà không có vạch trần ra, nghĩ tới nghĩ lui,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-sai-kieu-hoa-ga-dung-chong/2537454/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.