Tâm trạng đang tốt của Tô Yên biến mất ngay lập tức, cô thậm chí không liếc nhìn Sở Hướng Nam một cái, xuống xe nhìn vào mông của chiếc xe.
Phần mông xe bị đâm móp vào bên trong.
“Sở thiếu gia, đền tiền đi, lát nữa tự mình chuyển vào tài khoản.”
Tô Yên không nói một câu vô nghĩa nào.
Sở Hướng Nam không ý kiến, chút tiền này anh ta vẫn có thể đền được, vừa định mở miệng, Vạn Linh Nhi đã xuống xe, bất đắc dĩ nói: "Tại sao chúng tôi lại phải đền tiền? Rõ ràng là cô đụng trước, phải là cô đền tiền mới đúng."
"Ha ha!" Tô Yên chỉ khinh thường nhìn Vạn Linh Nhi một cái, thậm chí không thèm tốn nước bọt tranh luận, nói với An Hinh nói trong ô tô: “Hinh Hinh, chúng ta lên tầng.”
Phòng đã đặt ở tầng năm, vị trí hướng về về biển và mây.
An Hinh gật đầu, đi theo Tô Yên vào thang máy.
Vạn Linh Nhi cực kỳ tức giận: "Ý tứ gì vậy, kiêu ngạo như vậy, đừng cho rằng bản thân mình là bà xã của Lục Cận Phong mà tỏ vẻ, anh trai tôi còn là bạn tốt của Lục Cận Phong,, nhà họ Vạn chúng tôi...."
Sở Hướng Nam kéo cô ta lại nói: "Bớt nói lại,vốn dĩ là anh đâm vào xe của cô ấy, đền tiền là đúng, đừng tức giận nữa, người ta coi em là không khí, em có kêu gào cũng vô dụng."
"Vì sao cô ta lại coi tôi là không khí, không phải là vì anh không tài cán gì sao." Cái miệng này của Vạn Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-nham-xe-hoa-cuoi-chong-nhu-y/2566373/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.