Lục Cận Phong nhìn thứ đồ trong tay Xa Thành Nghị, hỏi: “Cậu đang làm gì vậy?”
“Xét nghiệm huyết thống.” Xa Thành Nghị liếc nhìn Tô Yên, “Vợ cậu bảo làm.”
“Xét nghiệm huyết thống? Ai?” Ánh mắt Lục Cận Phong đảo qua đảo lại giữa Tô Yên và Xa Thành Nghị.
Tô Yên ra mặt giải thích: “Đừng dùng ánh mắt đó hoài nghi sự trong sạch của em.”
Xa Thành Nghị nói: “Mặc dù gần đây bà xã cậu thường xuyên tìm tôi, nhưng tôi tuyệt đối không có suy nghĩ vớ vẩn nào với cô ấy.”
“Cái này thì tôi tin.” Lục Cận Phong cười nhạo, “Cậu sợ chết.”
Ý của câu này là, kẻ dám mơ tưởng Tô Yên không chết thì cũng bị thương.
Xa Thành Nghị: “…”
Ai bảo anh ta không đánh lại Lục Cận Phong cơ chứ.
Tô Yên chép miệng, nói: “Em bỗng nhiên có cảm giác mình bị một con sói yêu phải.”
Xa Thành Nghị lập tức cảm thấy Tô Yên đã thông suốt: “Bây giờ cô mới nhận ra à?”
Lục Cận Phong tuyệt đối là một con sói hoang.
Tô Yên xòe hai tay, ra vẻ bất lực: “Hình như hơi muộn rồi.”
Lục Cận Phong lại hỏi: “Rốt cuộc hai người đang xác định huyết thống cho ai?”
“An Minh và An Chí Thanh!” Tô Yên nói, “Em luôn cảm thấy trong chuyện này có điều bất thường, thái độ của An Chí Thanh quá kỳ lạ. Bảo Hinh Hinh giữ lại đứa con của An Minh, đây là chuyện mà con người làm ra được à? Rõ ràng là muốn hủy hoại cuộc đời của Hinh Hinh.”
Chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-nham-xe-hoa-cuoi-chong-nhu-y/2566351/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.