Chương trước
Chương sau
Tin tức Lý Mộc Sinh và An Chí Thanh chia tay trong không vui ở bệnh viện truyền vào trong tai Tô Yên, cô nhìn về phía Lục Cận Phong ở bên cạnh.

“Anh nói xem hai nhà họ có thể ầm ĩ đến trở mặt không?”

“Chỉ cần có An Hinh ở đây thì sẽ không trở mặt được đâu.” Lục Cận Phong vừa cắt táo vừa nói: “Lý Văn là một người si tình, chỉ cần cậu ta tỉnh lại, An Hinh mở miệng, chuyện này sẽ thành chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ hoá không, em cũng không cần bận tâm nữa.”

Tô Yên lắc đầu, nói: “Hinh Hinh chưa chắc sẽ đồng ý, An Minh không phải là con trai ruột của An Chí Thanh, hơn nữa An Minh đối với Hinh Hinh…”

Tô Yên kể mọi chuyện cho Lục Cận Phong nghe, anh cảm thấy hơi bất ngờ: “Còn có chuyện như vậy sao?”

“Đây chắc có lẽ là kiếp nạn lớn của Hinh Hinh, không ai giúp được.” Tô Yên nhíu mày: “Chỉ là có vài chỗ em rất nghi ngờ, An Chí Thanh bỏ cả sĩ diện già của mình để đến tìm cha nuôi và mẹ nuôi của em, có thể thấy được ông ta xem trọng An Minh đến thế nào, thái độ này không giống như đối với con trai của kẻ thù, thậm chí em cảm thấy An Chí Thanh còn có ý muốn tác hợp cho Hinh Hinh và An Minh.”

Lục Cận Phong cắt một miếng táo đưa cho Tô Yên, suy nghĩ về chuyện này: “Nếu thật sự giống như những gì An Hinh nói, vậy chuyện này đúng là hơi không hợp lý, giao công ty cho con trai của kẻ thủ, tác hợp cho con gái của mình và con trai của kẻ thù, chắc là ở bên trong còn là nhân tố gì khác.”

Tô Yên tò mò: “Sẽ là nhân tố gì?”

Lục Cận Phong lắc đầu: “Không rõ, em hãy dưỡng thương của mình cho tốt trước đi, chiều nay Hạ Phi và Tiểu Vũ nói muốn qua đây.”

Tô Yên sờ sờ mặt mình, thở dài: “Bây giờ mặt em bị huỷ thành thế này, thật không có mặt mũi gặp các con.”

“Yên tâm, tố chất tâm lý của chúng rất mạnh, không dọa được đâu.”

Tô Yên: “…”

“Em muốn xuất viện, một lát anh hỏi Xa Thành Nghị xem khi nào có thể xuất viện, cứ ở trong bệnh viện mãi em ngột ngạt quá.”

“Chịu đựng thêm chút nữa đi, trước đó anh đã hỏi rồi, ít nhất cũng phải nằm viện nửa tháng.” Lục Cận Phong cười sờ đầu Tô Yên.

Tô Yên cảm thấy hơi giống như đang vuốt ve chó cưng, cô gạt tay Lục Cận Phong ra: “Đừng sờ lung tung, ông xã, chúng ta đi thăm Lý Văn đi.”

“Ừ.”

Nể mặt hai vợ chồng Lý Mộc Sinh, cô cũng nên đi thăm một chút.

Hôm nay Xa Thành Nghị đến hơi trễ, vừa đến bệnh viện thì gặp Lâu Doanh và Vạn Nhất đến thăm Lục Cận Phong và Tô Yên.

Lâu Doanh nói: “Hai người nói chuyện đi, em đi tìm chị trước.”

Vạn Nhất đúng là có chuyện muốn tìm Xa Thành Nghị, nên kéo anh ta qua một bên, thần bí hỏi: “Cậu có biết làm phẫu thuật thắt ống dẫn tinh không?”

Xa Thành Nghị vừa mua một chút đồ ăn ở trước cổng bệnh viện, vừa ăn vừa nghe Vạn Nhất nói, vừa nghe thấy mấy chữ phẫu thuật thắt ống dẫn tinh, đồ ăn trong miệng anh ta suýt nữa đã phun ra.

“Một người muốn tìm tôi phẫu thuật thẩm mỹ, một người thì hỏi về thắt ống dẫn tinh, mấy người sự xem tôi là bác sĩ vạn năng à.” Xa Thành Nghị nuốt đồ ăn trong miệng xuống, hỏi: “Nói đi, ai muốn thắt ống dẫn tinh?”

Vạn Nhất chớp chớp mắt, tỏ ý là mình làm.

Xa Thành Nghị lại mắc nghẹn lần nữa: “Cậu không bị sốt chứ?”



Anh ta đưa tay ra sờ trán Vạn Nhất: “Bình thường mà.”

Vạn Nhất gạt tay Xa Thành Nghị ra: “Đương nhiên là không bị sốt, cũng rất bình thường, tôi chỉ hỏi cậu có thể làm hay không.”

“Nhà họ Vạn cậu chỉ có một người con trai là cậu, có chuyện gì khiến cậu nghĩ không thông mà muốn thắt ống dẫn tinh vậy? Lâu Doanh ép cậu à?” Xa Thành Nghị nói: “Đừng sợ, nói ra đi, tôi và Lục Cận Phong sẽ chống lưng cho cậu, hơn nữa, cậu chê tôi còn chưa đủ bận sao? Cậu không có bệnh tự nhiên tìm thêm việc cho tôi làm.”

Vết thương của Tô Yên và Lục Cận Phong đã khiến Xa Thành Nghị đau đầu một tháng trời, không dễ gì mới đỡ hơn, bây giờ Vạn Nhất lại tăng thêm công việc cho anh ta.

“Là tôi tự nguyện, chỉ là cảm thấy con cái quá phiền phức, định không sinh con, làm phòng bị lại quá rườm rà, dứt khoát thắt ống dẫn tinh cho xong, làm một mẻ, khoẻ suốt đời.”

Thấy Vạn Nhất nghiêm túc, Xa Thành Nghị khuyên: “Cậu suy nghĩ lại cho kỹ đi, đây là chuyện lớn đó.”

“Tôi đã nghĩ kỹ rồi, cậu chỉ cần nói cậu có biết làm hay không.”

“Không phải chỉ là thắt cái ống dẫn tinh thôi sao, có gì mà không biết đâu chứ, cậu muốn làm dài hạn hay tạm thời?”

Vạn Nhất: “…”

“Cậu tưởng là làm lông mày sao, còn có làm tạm thời?”

“Đương nhiên là có rồi, tạm thời chính là sau này khi cậu muốn có con, tôi sẽ làm phẫu thuật khai thông cho cậu.” Xa Thành Nghị nói: “Tôi là bác sĩ, tôi có quyền nói.”

Vạn Nhất suy nghĩ một chút, nghĩ đến việc Lâu Doanh phải uống thuốc, nói: “Dài hạn đi, cho đỡ việc.”

Xa Thành Nghị nói: “Cậu như vậy là bất hiếu đó, trực tiếp cắt đi đường con cháu đời sau của nhà họ Vạn.”

“Nhà tôi cũng đâu có ngai vàng cần kế tục.” Vạn Nhất hạ quyết tâm nói: “Cậu sắp xếp phẫu thuật cho tôi nhanh nhất có thể, đúng rồi, đến lúc đó nếu Lâu Doanh có hỏi, cậu cứ nói là tôi không có khả năng sinh con, không được nhắc một chữ đến chuyện thắt ống dẫn tinh.”

“Aiz!” Xa Thành Nghị thở dài một hơi: “Phụ nữ ấy mà, vẫn là nhìn từ xa thì tốt hơn, buổi chiều tôi có thời gian, để tôi sắp xếp cho cậu.”

Vạn Nhất thắt ống dẫn tinh vì Lâu Doanh, còn Lục Cận Phong vì Tô Yên mà suýt nữa bỏ cả mạng.

Quý trọng tính mạng thì hãy cách xa phụ nữ.

“Nhanh vậy sao?”

“Có làm không? Bỏ qua lần này thì sẽ không có lần sau đâu, cậu tưởng tôi rảnh lắm à.”

Vạn Nhất cắn răng: “Làm.”

Vạn Nhất nhớ ra một chuyện, nói: “Đúng rồi, gần đây Vạn Linh San hơi không bình thường, cậu có thời gian thì khám cho nó một chút.”

“Không có thời gian, tôi rất bận.”

Ngự y trong triều đình cũng không bận như anh ta.

“Sẽ không thiếu tiền khám của cậu đâu, anh em ruột, đúng là tính toán chi li.”

“Vậy chiều nay đưa qua luôn.”



Có tiền quả nhiên là dễ làm việc.

Vạn Nhất khoác lên vai Xa Thành Nghị: “Trong mắt chỉ có tiền thôi.”

Xa Thành Nghị vỗ vỗ lồng ngực Vạn Nhất: “Lục Cận Phong gài bẫy cậu mấy trăm triệu, cậu cũng đâu có kêu tiếng nào, tôi chỉ lấy của cậu chút tiền, đừng có nhỏ nhen như vậy.”

Vạn Nhất: “…”

Anh ta đúng là tự đào hố chôn mình mà.

Xa Thành Nghị vào xem vết thương của Lục Cận Phong trước, Lâu Doanh và Tô Yên ở cùng nhau, Vạn Nhất gọi điện thoại bảo mẹ Vạn đưa Vạn Linh San đến.

Xa Thành Nghị xem vết thương của Lục Cận Phong, nói: “Hồi phục không tệ, tôi cũng thật sự khâm phục cái mạng này của cậu, giày vò đến như vậy cũng không sao.”

Lục Cận Phong mặc lại áo vào: “Tai hoạ sẽ sống ngàn năm.”

Câu trả lời này khiến tay Xa Thành Nghị run lên, lúc Lục Cận Phong hôn mê, anh ta đã nói một câu như vậy.

“Anh em quả nhiên là không đáng tin.” Xa Thành Nghị không cần nghĩ cũng biết là do Vạn Nhất nói: “Xem ra buổi phẫu thuật thắt ống dẫn tinh chiều nay, tôi phải báo đáp cậu ta thật tốt mới được.”

Hàng mày kiếm của Lục Cận Phong cau lại: “Phẫu thuật thắt ống dẫn tinh? Ai?”

Vạn Nhất chỉ nói là không được nói với Lâu Doanh, không có nói là không được nói với Lục Cận Phong.

Xa Thành Nghị nói: “Vạn Nhất vừa mới đến tìm tôi nói là muốn làm phẫu thuật thắt ống dẫn tinh, cũng không biết trong đầu thằng nhóc đó đang nghĩ cái gì, một khi đã làm phẫu thuật thắt ống dẫn tinh rồi, sau này chắc chắn cậu ta sẽ hối hận, vì vậy tôi định giở chút thủ đoạn, Ám Dạ thiếu người mới, phải bơm thêm chút máu tươi mới giống như Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc chứ.”

Lục Cận Phong cảm thấy khá thú vị: “Đợi tin tốt của cậu.”

Nếu Vạn Nhất biết mình đã quen biết với hai người bạn xấu như vậy, chắc sẽ khóc đến ngất trong nhà vệ sinh.

Xa Thành Nghị sắp xếp cuộc phẫu thuật vào hai giờ chiều, mấy cuộc tiểu phẫu thế này chẳng tốn bao nhiêu thời gian, rất nhanh đã kết thúc. Sau khi hết thuốc mê, Vạn Nhất cũng không có cảm giác gì.

Vì để gạt Lâu Doanh, Xa Thành Nghị giả vờ làm cuộc kiểm tra sức khoẻ cho Vạn Nhất, cuối cùng kết quả kiểm tra đó là, Vạn Nhất không có khả năng sinh con.

Lâu Doanh cảm thấy hơi bất ngờ, liếc Vạn Nhất: “Sức khoẻ của anh ấy không tệ mà, sao lại không thể sinh con.”

Xa Thành Nghị chỉ vào thiết bị kiểm tra, nói: “Cô tự xem đi, nòng nọc nhỏ của cậu ta đều tử trận hết rồi.”

Lâu Doanh cũng xem không hiểu, dù sao nhìn trên thiết bị thì thấy nòng nọc nhỏ đúng là không nhúc nhích gì nữa.

Vạn Nhất nói: “Chết thì chết thôi, dù sao cũng không định có con, sống cuộc sống không con cái, gấp đôi thu nhập cũng rất tốt mà, vợ, em nói đúng không?”

Lâu Doanh rất muốn nói tốt cái rắm, cô ta chỉ là tạm thời chưa định có con, không có nghĩa là sau này không muốn, nhưng bây giờ có kết quả là Vạn Nhất không thể sinh con, vậy chỉ có thể chịu thôi, dù sao cô ta cũng không thể đả kích Vạn Nhất thêm nữa, chỉ đành nói: “Mấy thứ phiền phức như con cái, em cũng không định sinh, không có con cái rất tốt, trước đó em còn đang định bàn bạc với anh về chuyện này, bây giờ vừa đúng, cũng không cần bàn bạc nữa.”

Lời này lọt vào trong tai Vạn Nhất, anh ta vẫn có chút mất mát.

Lâu Doanh quả nhiên là không định sinh con thật.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.