Cái ngày Vạn Nhất sợ chính là đây, chính là cắt đứt suy nghĩ về Lâu Doanh, giờ thì tốt rồi, Lãnh Phùng thật sự có ý với cô ấy, mọi chuyện bắt đầu rối rắm rồi đây.
Lãnh Phùng ngồi trên ghế, hai tay đan vào nhau nhìn Vạn Nhất: "Tôi cảm thấy Lâu Doanh không tệ chút nào. có thể đánh nhau, có thể gánh vác nhiều chuyện..."
Vạn Nhất suýt nôn ra đất: "Biết đánh nhau là chuyện của quân lính, chiến sĩ, còn cô ấy là phụ nữ mà."
Lãnh Phùng: "Lâu Doanh thú vị, hài hước."
Vạn Nhất: "Khẩu vị của anh bị sao vậy? Có mà điên điên khùng khùng thì có."
Lãnh Phùng: "Tâm tư Lâu Doanh rất đơn giản."
Vạn Nhất: "Đó gọi là vụng về."
Lãnh Phùng: "Lâu Doanh cô ấy..."
Đột nhiên Lãnh Phùng không nói nữa, anh ta nhìn chằm chằm Vạn Nhất, rồi bỗng chuyển đề tài: "Anh cũng thích Lâu Doanh à?"
"Ha ha!" Vạn Nhất cười chế giễu hai tiếng, sắc mặt lạnh lùng: "Sao có thể chứ, tôi thích ai thì thích lại đi thích mẫu dạ xoa đó, tôi chỉ đang khuyên anh với tư cách là một người bạn, đừng có chọc và hố lửa, anh mà lấy cô ta làm vợ thì coi chừng tổ tiên dưới suối vàng cũng nhắm mắt không yên đâu."
"Tôi thấy anh nói cũng hay đấy." Lãnh Phùng sờ sờ cằm mình, nói: "Nhà họ Lãnh vô cùng lạnh lẽo buồn tẻ, nếu như có được Lâu Doanh thì chắc chắn sẽ trở nên náo nhiệt hơn nhiều, chúng tôi vừa có thể làm việc cùng một chỗ, như vậy không chỉ chung sống cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-nham-xe-hoa-cuoi-chong-nhu-y/2565902/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.