Đúng là oan gia ngõ hẹp!
Đó chính là xe của Sở Hướng Nam.
Trước đây Sở Hướng Nam thường lái xe đến chờ cô ở dưới lầu, ngay cả vị trí đỗ xe cũng giống hệt như trước, cô đã quá quen thuộc cảnh này.
Sở Hướng Nam vốn là muốn đến đây, nhưng nhìn thấy Tô Vân nên mới dừng xe lại.
Anh ta không ngờ Tô Vân cũng ở đây.
Tô Yên nhếch môi cười, nói với Tô Vân đầy ý tứ sâu xa: "Tôi thấy có lẽ cô cũng không có hứng đi dạo phố nữa rồi."
Tô Vân nhìn theo tầm mắt của Tô Yên thì thấy xe của Sở Hướng Nam, suýt chút đã không kiềm chế được cảm xúc ngay lập tức.
Sở Hướng Nam lại đến tìm con khốn Tô Yên này.
Tô Yên khinh thường sự ghen ghét của Tô Vân, nói với Lưu Tuyết Lam: "Mẹ Lý, chúng ta đi thôi."
"Được, mùi này nồng quá, ở lại thêm chút nữa mẹ sắp nôn ra rồi." Lưu Tuyết Lam là kiểu người có gì nói đó, hơn nữa với địa vị đó, bà ta cũng không cần phải quan tâm đến cảm nhận của Tô Vân.
Tô Vân nghe xong thì đỏ mặt tía tai, đợi Tô Yên và Lưu Tuyết Lam vừa đi, thấy Sở Hướng Nam cũng muốn lái xe chạy mất, cơn giận đang kìm nén chợt bùng nổ, cô ta xông thẳng lên chặn xe lại, trút giận lên người Sở Hướng Nam.
"Sao anh lại ở đây, có phải đến tìm Tô Yên không, cô ta đã vứt bỏ anh rồi, anh còn đến tìm cô ta, rốt cuộc cô ta có gì tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-nham-xe-hoa-cuoi-chong-nhu-y/2565379/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.