Đến giờ tan làm, các đồng nghiệp lần lượt rời đi. 
Tô Yên vừa định tan ca, Thái Thanh Trúc đi đến: “Tô Yên, đi thôi, tối nay mình cùng đi ăn lẩu.” 
“Được.” Tô Yên cũng được xem là một người đam mê ăn uống, hơn nữa Thái Thanh Trúc đã vài lần bênh vực cô, cô cũng nên có có chút biểu thị: “Tôi đãi.” 
Thái Thanh Trúng không hề khách sáo: “Được!” 
Hai người cùng nhau ngồi thang máy xuống lầu. 
Thái Thanh Trúc có xe nên nói: “Tô Yên, cô đợi tôi chút, tôi đi lấy xe.” 
“Ừm.” 
Tô Yên vừa đợi được một lúc, một chiếc xe quen thuộc đột nhiên dừng lại bên đường. 
Người ngồi bên trong chính là Tô Đình Nghiêm. 
Tô Yên lập tức có dự cảm không lành. 
Tô Đình Nghiêm cười hi hi bước xuống xe: “Tiểu Yên à, vừa tan làm đúng không, đi, lên xe nào, cha dẫn con đi ăn.” 
Tô Yên chế nhạo với giọng điệu lạnh nhạt: “Tổng giám đốc Tô đúng là quý nhân thường quên việc mà, chúng ta đã cắt đứt quan hệ cha con rồi.” 
Tô Đình Nghiêm đến tìm Tô Yên thương lượng, chắc chắn là đã chuẩn bị tâm lý bị lăng mạ. 
“Tiểu Yên.” Mặt Tô Đình Nghiêm vẫn tràn ngập nụ cười: “Cha con sao mà có hận thù gì với nhau chứ, có ra sao đi nữa, trên người con vẫn đang chảy máu của cha, là con gái của cha mà, đi thôi nào, cha dẫn con đi ăn, rồi mua vài bộ đồ để con mặc vào hôm tiệc nhận thân, con gái của Tô Đình Nghiêm đây không được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-nham-xe-hoa-cuoi-chong-nhu-y/2565373/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.