Những lời tiếp theo, Tô Yên đơn giản chỉ là nói mò. 
Cô nào có thể có cách, cô chỉ muốn lừa Tô Đình Nghiêm ra ngoài, xem màn kịch hay. 
Kể từ lần trước Tô Yên không chịu trở lại nhà ăn tối, lại không liên lạc gì với nhà họ Tô, cũng ngạc nhiên là mẹ con Tần Phương Linh cũng không tìm đến mình gây chuyện. 
Tô Đình Nghiêm sứt đầu mẻ trán, nghe được Tô Yên có cách, không biết là thật hay là giả, đã nhanh chóng đồng ý: “Được, cha qua tìm con, con vẫn chưa tan làm đúng chứ.” 
Cha? 
Từ này thực sự rất mỉa mai. 
Trở mặt cũng nhanh quá đấy. 
“Không cần, tôi đưa địa chỉ cho ông, ông trực tiếp qua đó là được.” 
Tô Yên cúp máy rồi tự bắt taxi đến chỗ ăn, chính là nhà hàng Biệt viện Tiểu Trù mà lần trước Lục Cận Phong đưa cô đến. 
Tô Yên không phải hội viên, không có tư cách vào, chỉ đành nhờ đến An Hinh. 
Lúc Tô Yên đến nơi, An Hinh đã đợi sẵn ở cửa: “Tô Yên, ở đây, cậu đến rồi, mình vừa thấy mẹ kế cậu đi vào.” 
“Không vội, còn một vị khách quan trọng chưa đến.” Ánh mắt Tô Yên giễu cợt, cười lạnh nói: “Đêm nay trả cho Tần Phương Linh chút tiền lời.” 
An Hinh nghe được phấn khích: “Tô Yên, cậu định làm gì? Phòng bao đã đặt xong rồi, là phòng Thủy Tiên.” 
Đúng lúc này, một chiếc xe quen thuộc chạy tới. 
Tô Yên cười, trong lòng tràn đầy tính toán: “Sân khấu dựng xong rồi.” 
Tô Yên kéo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-nham-xe-hoa-cuoi-chong-nhu-y/2565335/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.