7.
Vương ma ma giống như khẩn cấp muốn rời khỏi vương phủ.
Buổi trưa ta cùng Vương gia mới trò chuyện, chạng vạng bà ấy liền mang theo bao phục đến dập đầu cáo từ với ta.
Ta buồn bực bà ấy lại đi vào ngay lúc này, một đêm cũng không muốn ở lâu sao?
Nhưng ta cùng bà ấy không thân quen, lời dư thừa ta không tiện hỏi.
“Vất vả ma ma chiếu cố Vương gia nhiều năm như vậy. "
Ta bảo Thúy Quyên thưởng bà ấy một túi tiền," Vương phủ vẫn là nhà của ngươi, ngươi nếu muốn có thể trở về.”
Vương ma ma nghẹn ngào:
"Vương gia từ khi sinh ra đã là nô tỳ chăm sóc, sở thích của ngài ấy, nô tỳ viết cả buổi chiều, đều ghi ở trên sách."
Bà ấy đưa sách cho Thúy Quyên, "Sau này vất vả cho Vương phi rồi.”
Khó trách lúc này đi, thì ra buổi chiều đều ghi lại sở thích của Ninh Vương.
Vương ma ma một bước quay đầu đi.
Ta đang phân phó cơm tối, Lập Nhân cũng tới tìm ta.
“Tiểu nhân phải về nhà thành thân, trước sau phải nửa tháng mới có thể trở về.”
Ta hết sức giật mình, "Mới định ngày sao?"
Lúc trước hoàn toàn không nghe hắn nói tới.
“Cũng, cũng không phải, là định vào năm ngoái. "Hắn nói.
Ta không hỏi nhiều, cũng thưởng cho hắn một túi tiền, dặn dò hắn sớm trở về.
"Bên cạnh Vương gia không thể thiếu ngươi."
Lập Nhân có chút ủy khuất nhìn ta một cái, gật đầu đồng ý.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-nham-kieu-hoa-duoc-chong-nhu-y/2770041/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.