\- Ngươi nói thật sao, ngươi sẽ đưa ta đi gặp mẹ thật chứ ? tôi hỏi hắn với anh mắt đầy nghi ngờ.
\- Đương nhiên là thật rồi làm sao ta dám lừa nàng chứ. hắn nhìn tôi cười thật tươi.
Nếu như lời hắn nói là thật thì tôi sắp được gặp mẹ rồi tất nhiên là tôi đồng ý đi với hắn.
Tôi chạy nhanh về phòng thay 1 bộ y phục thật là đẹp và nghĩ trong lòng rằng " đã lâu rồi không gặp mẹ lần này chắc chắn phải cùng mẹ đi dạo chợ đêm xem đèn và ngắm trăng.
\(......\)
Tuy đã đứng trước cổng nhà nhưng tôi không ngăn được cảm xúc mà gọi mẹ thật to ,
Mẹ và các em cũng nhìn ra ngoài cổng thấy tôi mà mừng vui khôn xiết.
\- Lạc lạc à, con gái của mẹ về rồi...vào nhà đi con.!
Tôi theo chân mẹ vào nhà , ngồi được 1 lúc thì tôi cảm thấy nhà tôi bây giờ có chút khan trang , những nơi xập xệ ngày xưa cũng đã được nâng cấp hoàn thiện hơn rất nhiều.
Tôi đứng dậy không ngồi nữa mà theo mẹ xuống bếp cùng nói chuyện và pha trà.
Tôi bỏ hắn ngồi 1 mình ở đấy mặc tình cho bọn trẻ đem ra làm trò, cứ nghĩ rằng hắn sẽ mặt mày cau có , nhưng không! Hắn vui vẻ hòa nhập theo bọn trẻ, giây phút này nhìn hắn thật ấm áp và có chút đáng yêu.
\- Mẹ à ...con gái nhớ mẹ lắm. tôi ngã vào vai của mẹ nũng nịu.
\- Con gái ngoan, mẹ cũng vậy, dạo này con vẫn sống tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-nham-kieu-cuoi-duoc-quy-tan-lang/2304678/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.