\- không !!! Nhất Phàm...
\- Chết tiệt, tên khốn Nam Phong.
Nhất Phàm của tôi tắt lịm yêu lực và dần rơi xuống như 1 con diều bị đứt dây,
" Tôi phải làm sao đây, làm sao tôi mới có thể cứu chàng ?"
Mạch Mạch khi thấy tôi đã 1 nhát đâm thấu tim Nam Phong cũng thất thần hét lớn tên hắn rồi bay đến đón lấy thân thể của tình lang mặc cho thân xác của Nhất Phàm cũng đang rơi , ả ta không hề quan tâm đến cái người đã cùng ả bái đường kết nghĩa phu thê, đúng là bạc bẽo.
Tôi cố gắng chạy nhanh đến đón lấy thể xác đáng thương của Nhất Phàm , bất luận cho thân chàng có đè nặng lên tôi khiến cho từng khớp xương trên cơ thể kêu lên răn rắc tôi cũng không thấy đau đơn 1 chút nào.
Dạ Nguyệt cũng như người mất hồn đứng nhìn tôi ôm Nhất Phàm gào lên đầy thương xót.
\- Nhất Phàm ơi...chàng phải cố lên ..ta đưa chàng đi gặp gia gia...
tôi nấc lên từng tiếng nghẹn ngào, chàng đưa đôi tay lạnh giá nhuốm máu lên gạt đi những dòng nước mắt đang giàn giụa trên má tôi.
\- Đừng khóc...bổn...quân không cho phép..!
\- Chàng không có quyền cấm ...lại càng không có cái quyền ra đi bỏ ta...
\- Đồ ngốc...không được rồi...
\- Sao không được...chàng còn chưa bù đắp hết những lỗi lầm lúc trước mà...
tôi đưa tay lên phần ngực đẩm máu của Nhất Phàm...
bây giờ phần ngực ấy bổng chuyển thành màu đen....không! ..nó không phải đen đi mà là đang mất đi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-nham-kieu-cuoi-duoc-quy-tan-lang/2304671/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.