Biên Bá Hiền cũng cảm thấy tóc mình dài rồi, nhưng không muốn ra ngoài, cậu luôn thích đóng kén ở nhà mà.
Phác Xán Liệt đi tụ tập với Ngô Thế Huân, hắn vốn muốn đưa Biên Bá Hiền theo, Biên Bá Hiền không chịu, cậu nói thà ở nhà nằm chơi di động còn hơn.
Trước khi Phác Xán Liệt ra ngoài, Biên Bá Hiền còn không quên nhắc hắn đừng uống quá nhiều rượu.
Phác Xán Liệt say là sẽ thích chơi điên chơi khùng, vờn cậu quá sức, lúc xỉn sẽ không có một giây nào là an tĩnh.
Biên Bá Hiền nằm ngủ trên ghế sa lon. Cuối cùng bị cuộc điện thoại đánh thức, cậu thấy ầm ĩ bèn quăng gối ôm trên tay sang một bên, khoai tây chiên đặt trên đùi cũng rơi rải rác đầy đất.
Cửa sổ không được rèm che chắn, Biên Bá Hiền nhìn bầu trời tối om bên ngoài, bắt máy, Ngô Thế Huân nói với cậu bằng giọng điệu bất đắc dĩ: “Anh, anh Xán Liệt lại say rồi.”
Biên Bá Hiền thở dài, vuốt tóc ra sau, đè nén lửa giận đang bốc lên ngùn ngụt, tiếp lời: “Hai mươi phút sau anh đến, chăm sóc tốt cho anh cậu nha.”
Thay đồ ở nhà ra, đội mũ tai bèo, đeo khẩu trang, mắt kính, Biên Bá Hiền tận lực che chắn kín bưng, có điều thấy cũng sắp khuya, số cậu vẫn khá đỏ, hẳn là paparazzi sẽ không ẩn hiện vào lúc này.
Biên Bá Hiền lái xe mình đi, vội vàng đến nhà Ngô Thế Huân, Ngô Thế Huân lảo đảo mở cửa, chỉ về phía Phác Xán Liệt đang giãy nảy khóc lóc om sòm trên ghế sa lon: “Rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-lut-yeu-duong-trong-gioi-giai-tri-la-trai-nghiem-gi/396950/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.