"Y Y à, mau tỉnh lại đi em!"
"Con gái à, mở mắt ra đi con, đừng làm mẹ sợ mà con!"
"Hu hu, chị ơi, là lỗi của em, đều tại em nên Cherry và Dưa Hấu mới bị bắt đi..."
Trương Tuyết Y nằm trên giường khẽ nhíu mày, bị đánh thức bởi những âm thanh bên tai. Cô từ từ mở mắt ra, đảo mắt nhìn xung quanh, nhưng không thấy hai bóng hình bé nhỏ đâu cả.
Lúc thấy Dương Nhất Thiên, Trương Tuyết Y như vớ được cọng cỏ cứu mạng, vội nắm chặt lấy cánh tay anh.
"Anh à, con đâu rồi, con mình đâu rồi hở anh..."
Cả người cô run lẩy bẩy, đôi mắt đỏ hoe, một giây sau liền không nhịn được khóc nấc lên, hai hàng nước mắt lăn dài trên gò má.
"Hức... Anh ơi, mau đưa con về... Phải mau đưa các con về..."
"Đừng lo, anh nhất định sẽ cứu được con, em đừng lo nữa."
Dương Nhất Thiên ôm chặt cô vào lòng, không nhịn được mà cay cay khỏe mắt. Anh cũng vô cùng sốt ruột, nhưng chẳng thể làm gì khác ngoài chờ đợi tin tức của Dương Nhất Nam.
Lúc tới bến cảng, cảnh tưởng Trương Tuyết Y nằm trên đất, đầu rỉ máu quả thật khiến anh thót tim. Camera ở đó đã quay lại được cảnh Cherry và Dưa Hấu bị bắt trói lên thuyền, nhưng không biết bị đưa đi đâu. Bây giờ bọn họ phải biết được điểm đến của Lê Nhật Hạ thì mới xuất phát được.
Tô Vân và Trương Tinh Húc đứng ở trong phòng cũng phải rơi lệ, hai người bịt miệng mình lại, vội đi ra khỏi phòng.
Trương Tuyết Y gục đầu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984975/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.