Dạ Nguyệt và Trương Tuyết Y đã bắt đầu trở thành bạn kể từ ngày hôm ấy. Có lẽ do đều là những người thừa cân nên cả hai nói chuyện khá hợp nhau, chủ đề nói chuyện đa số đều về đồ ăn và nước uống.
Dạ Nguyệt chuyển vào lớp nơi mà cô đang học và được xếp ở hàng ghế cuối, ngay trong góc. Cậu luôn là người bị cô lập, các bạn học trong lớp đều chế nhạo vẻ ngoài xấu xí của cậu, chế nhạo luôn cả những khúc mỡ bị lòi ra ngoài.
Ấy thế nhưng Dạ Nguyệt cũng chẳng quan tâm lắm, nếu nói không buồn là giả nhưng cũng chẳng tới mức khóc lóc. Có lẽ do đã quá quen với những lời ấy ngay từ khi học mẫu giáo.
Trong lớp cũng có một người nữa bị đám bạn công kích đó chính là Trương Tuyết Y, nhưng cô ấy khác hẳn với Dạ Nguyệt. Trương Tuyết Y không lựa chọn im lặng mà mạnh mẽ đáp trả lại, cứ mỗi lần có đứa con trai nào nói cô béo là y như rằng chúng sẽ ăn ngay mấy cái tát.
Tuy vậy nhưng Trương Tuyết Y vẫn luôn rất yếu đuối, sau mỗi lần đánh nhau cô đều trốn trong góc rồi khóc nức nở, vừa khóc vừa lấy tay véo vào khúc mỡ thừa trên bụng mình. Dần dần các bạn học cũng không còn chê cười ngoại hình của cô nữa, nhưng không phải do cảm thấy có lỗi mà là e sợ thân phận của cô, cũng sợ luôn "tên vệ sĩ" suốt ngày kè kè bên cạnh.
Những ngày đầu Dạ Nguyệt chuyển vào lớp luôn muốn tìm Trương Tuyết Y để chơi chung nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984915/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.