Trong nháy mắt những tiếng xì xào bàn tán lại vang lên, đến cả những đồng nghiệp cô hay nói chuyện trên công ty thì bây giờ cũng nhìn cô bằng một ánh mắt nghi ngờ.
Trương Tuyết Y trong lòng hoảng loạn vô cùng.
"Không... Không phải..."
"Trần Tuyết Y, cô đừng tưởng leo lên được vị trí Dạ phu nhân là dễ, ỷ mình có một chút nhan sắc nên muốn làm gì thì làm sao, đúng là ảo tưởng mà."
Lê Nhật Hạ lại tiếp tục chen ngang.
Dương Nhất Thiên thấy ồn ào nên tức giận gõ bàn hai cái.
"Im lặng."
Cả căn phòng trong nháy mắt liền yên tĩnh không một tiếng động, anh nhìn Trương Tuyết Y rồi cất giọng nói trầm thấp.
"Trần Tuyết Y, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, cô có phải là người bán bản thiết kế không?"
"Không phải."
"Quan hệ giữa cô và Dạ Nguyệt là gì?"
"Tôi... tôi..."
Cô ấp úng không nói nên câu, chữ "tôi" cứ mặc kẹt ở cổ họng, không tài nào thốt ra được.
Cô phải trả lời sao đây? Bảo rằng đó là số tiền do cô chế tạo giúp Dạ Nguyệt máy biến âm sao?
Đối diện với ánh mắt chất vấn của Dương Nhất Thiên cô không thể nói dối rằng mình là bạn gái của Dạ Nguyệt như ban nãy được, chính vì thế nên Trương Tuyết Y lựa chọn im lặng, đến cả Dương Nhất Thiên cũng có vẻ không tin cô, vậy thì cô còn có thể giải thích gì nữa đây? Người trong căn phòng này tin tưởng cô chắc chỉ có mỗi mình Sở Tiêu.
Dương Nhất Thiên siết chặt tay lại, nhìn người con gái đang đứng trước mắt mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984895/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.