"..." Cơ thể Lê Nhật Hạ khẽ run, một cảm giác bất an bỗng ập tới. Sao lời của ả đàn bà này như đang ám chỉ chuyện kia vậy?
Vào khoảng một tuần trước, vào cái ngày tiệc kỷ niệm đó, cái lúc mà cô ta đang đứng canh để chuẩn bị trừng phạt con nhỏ Trần Tuyết Y kia, thì bỗng dưng bị đánh lén ngờ từ phía sau.
Khi đó trước mắt tối sầm lại, cô ta ngã khuỵa xuống, chỉ kịp thấy được một ánh mắt quen thuộc.
Lúc tỉnh lại đã là rạng sáng hôm sau, nhưng không ngờ được bản thân mình lại đang ở trong một cái thùng rác.
Bộ quần áo trên người đã biến mất một cách kì lạ. Cả mái tóc dài nuôi bấy lâu cũng đã không cánh mà bay, thay vào đó là một cái đầu nham nhở như bị chó gặm, hệt như tóc của con trai, nhưng mà tệ hơn nhiều. Cọng ngắn cọng dài nhìn không ra thể thống gì cả.
Trên người còn bị dính thêm một đống rác, nào là vảy cá, nào là đồ ăn thiu, đồ ăn mốc, vảy cá,... Nhưng đặc biệt hơn là sau lưng cô ta còn dính phải một cái bỉm em bé, và thứ gì bên trong thì chắc chắn không phải nói nữa rồi.
Loading...
Thối ơi là thối!
Không ai biết lúc tìm cách leo ra được khỏi thùng rác cô ta đã phát điên như thế nào. Mùi hôi của rác in rõ trên cơ thể, cả những chất dinh dính trên người nữa. Bộ quần áo thì mất tiêu không thấy, cả mái tóc đã đổ vào cả đống tiền để chăm sóc nữa. Đi bộ trên đường vào rạng sáng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984881/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.