Lê Nhật Hạ và Phùng Mỹ Liên vẫn đang bàn bạc.
"Quản lí Lê, tôi đã gọi rồi, bây giờ phải làm sao đây?"
"Tí Trần Tuyết Y ra thì cô đứng nói chuyện với cô ta, còn tôi sẽ trốn ra cái cây đằng sau, tới lúc đó sẽ nhảy ra trói cô ta lại, sau đó cắt hết tóc và váy rồi chụp hình lại, hình khỏa thân càng tốt."
"Vâng." Phùng Mỹ Liên gật đầu.
***
Trương Tuyết Y lấy tay che miệng rồi cười thầm, hai con người ngu ngốc này. Kế hoạch gì mà ghê quá vậy. Cô cúi thấp người xuống rồi rón rén bước về phía cái cây mà Lê Nhật Hạ đang đứng núp.
Có một điều may mắn là khu vườn sau Cẩm Tú Viên này rất rộng và cây cối được trồng khá nhiều nên mới không bị phát hiện. Cả âm thanh của lá cây bị trộn lẫn với tiếng bước chân nhè nhẹ nữa.
Trương Tuyết Y đi ngay ra sau lưng Lê Nhật Hạ rồi nở một nụ cười nham hiểm, ngay sau đó liền giơ tay lên rồi đánh mạnh một phát vào gáy của cô ta.
Cơ thể Lê Nhật Hạ từ từ ngã xuống, trước mắt ả bỗng dưng tối sầm hẳn đi, chỉ kịp thấy được một đôi mắt ánh lên tia nguy hiểm.
***
Phùng Mỹ Liên đứng đợi khoảng mười lăm phút thì mới thấy Trương Tuyết Y từ bên trong đi ra. Cô ta tức giận nói.
"Nè, cô làm gì mà lâu vậy hả?"
Trương Tuyết Y bình tĩnh đáp lời.
Loading...
"Chỉ là một chút chuyện riêng tư thôi, mà chị kêu em ra đây có gì không?"
Phùng Mỹ Liên lúng túng, giờ nói gì đây nhỉ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984872/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.