"Tất cả các lợi ích về lợi nhuận và thỏa thuận đều được ghi rõ trong hợp đồng rồi. Nhưng mà có một điều kiện là phải đảm bảo về chất lượng, năng suất và hiệu quả của nguyên vật liệu. Bộ phận của tôi cũng phụ trách một phần cho dự án này, và tôi chính là người đề xuất công ty của cậu với ban lãnh đạo nên có chuyện gì thì tôi chịu trách nhiệm hết đấy."
Hoàng Ngọc Diệp gật đầu chắc nịch rồi nói với giọng tự tin.
"Tuyết Y à, cậu yên tâm đi, Mỹ Mỹ sẽ không bao giờ cung cấp vật liệu giả và kém chất lượng đâu, về việc này thì tôi có thể đảm bảo."
"Ừ, vậy là tôi yên tâm rồi."
Hoàng Ngọc Diệp bỗng dưng đứng dậy rồi gập người xuống.
"Tuyết Y, thành thật cảm ơn cậu."
Trương Tuyết Y xua tay, vẻ mặt bất đắc dĩ. Loading...
"Không có gì đâu, cậu cứ ký hợp đồng trước đi đã, khoảng hai ba ngày sau sẽ có quản lí khác tới đây để nói cụ thể hơn và bàn bạc chi tiết nhé."
"Được." Hoàng Ngọc Diệp gật đầu, ngay lập tức kí rồi đưa lại một bản cho Trương Tuyết Y.
Trương Tuyết Y nhận lấy rồi đứng dậy, cô mỉm cười nói.
"Được rồi, tôi về đây. Chúc may mắn!"
"Ừm..." Hoàng Ngọc Diệp nhìn chăm chú theo bóng lưng của Trương Tuyết Y. Không biết từ khi nào một sự ngưỡng mộ đã dần dần xuất hiện trong cô...
***
Thời gian là thứ mà loài người không thể nắm bắt, cũng như không thể chờ đợi. Thực vậy, nó trôi qua rất nhanh, nhanh tới nỗi chúng ta cũng không nghĩ đến.
Tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984862/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.