"Đừng để ý hai người đấy, ghen ăn tức ở đấy!" Hi Văn đứng dậy gom giấy tờ trên bàn lên rồi nói.
"Vâng." Trương Tuyết Y đáp lại, loại người này lúc đi học cô gặp cũng không ít rồi.
"Em mang những bản vẽ này copy vào máy tính đi."
"Được ạ, để em!" Trương Tuyết Y đem các bản thiết kế về bàn làm việc của mình, còn những người khác thì cũng việc ai nấy làm.
Trương Tuyết Y làm mãi mà chẳng để ý giờ, tới lúc nhìn lên đồng hồ đã quá giờ về.
Cô nhìn xung quanh phòng, mọi người đã về hết rồi.
Trương Tuyết Y cũng thu dọn đồ đạc rồi đứng dậy, về nghỉ ngơi chứ làm nhiều làm gì cho mệt.
Bỗng có một bóng người tiến lại chỗ cô.
Trương Tuyết Y ngẩng đầu lên nhìn, là cô gái đeo kính lúc nãy.
"Chào chị...em...em tên là...Đỗ Nguyễn Thùy Linh...chúng ta làm quen được chứ..."
Trương Tuyết Y ngẩn ra, một hồi sau mới phản ứng lại.
"À...được thôi..."
Cô bé ấy nói tiếp, trên mặt còn nở một nụ cười rất tươi.
"Chị Tuyết Y, chị cứ gọi em là Tiểu Linh nha....chúng ta vừa đi vừa nói chuyện được chứ?"
Loading...
"Được!" Trương Tuyết Y cũng không từ chối, cớ sao lại từ chối được một cô bé dễ thương như vậy.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Sau một lúc Trương Tuyết Y cũng biết nhiều hơn.
Tiểu Linh nhỏ hơn cô ba tuổi, là con nhà nông, con bé lên thành phố A cũng được tám năm rồi.
Xin vào Dương Thị sớm hơn cô ba tháng, nhưng quá trình xin việc cũng cực kì khó khăn.
Phải phỏng vấn bốn lần mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984839/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.