"Tất cả bỏ súng xuống, không muốn mạng của con nhỏ này nữa hay sao!"
Vị cảnh sát nằm vùng la lên.
"A a a a a!" Hoàng Ngọc Diệp làm bộ khiếp sợ.
Các đồng chí cảnh sát nghe vậy chần chừ bỏ súng xuống.
Cảnh sát trưởng nói: "Các ngươi là tội phạm, sớm muộn gì cũng sẽ bắt, nếu bây giờ tự đầu hàng may ra sẽ được khoan hồng."
Những người đứng sau lưng đại ca và người đàn ông cầm dao đều không nói một lời.
Vẻ mặt cảnh giác, luôn trong tư thế sẵn sàng chạy trốn.
"Pằng-"
"A a a a a..." Hoàng Ngọc Diệp hét lên, máu đã bắn đầy mặt cô nên đã che khuất mất tầm nhìn.
Cô chỉ lờ mờ thấy được người đại ca phía trước trợn tròn mắt sau đó ngã khuỵu xuống, máu từ vị trí tim tuôn ra xối xả.
Nhưng những người cảnh sát trước mặt không có ai cầm súng cả.
Xảy ra chuyện gì vậy.
Tất cả bọn tội phạm cũng hoảng hồn kể cả vị cảnh sát ấy, đại ca lớn của bọn họ đã bị giết rồi, nhưng mà là ai bắn...
Bọn họ đồng loạt lùi lại, vị cảnh sát và Hoàng Ngọc Diệp cũng vậy.
Hoàng Ngọc Diệp đảo mắt qua một góc, bóng dáng một người phụ nữ mặc váy trắng với mái tóc đen dài xuất hiện.
Trên tay cô ta còn cầm một khẩu súng lục.
Cô trợn mắt, là người trong căn phòng lúc nãy, nhưng sao cô ta lại ở đây, chẳng lẽ cũng là cảnh sát đặc nhiệm...
Vị cảnh sát trưởng lạnh lùng lên tiếng, không nghe được cảm xúc vui hay không vui.
"Quay về được rồi!"
"Rõ!" Người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984831/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.