Dương Nhất Thiên không biết cô đang nghĩ gì nhưng vẫn thật lòng chúc mừng.
"À, anh không đi làm à, hôm nay là đầu tuần mà."
"Tính ra là có nhưng mà..." Dương Nhất Thiên không nói tiếp nữa, nhìn cô với ánh mắt sâu xa.
Trương Tuyết Y vội cúi đầu xuống ăn cơm không hỏi tiếp nữa, tất cả là do cô cơ mà, hỏi làm gì cơ chứ.
Thật mất mặt!
Dương Nhất Thiên thấy vậy liền nhếch miệng cười.
Anh xoa đầu cô.
"Tí nữa đưa em về rồi anh mới tới công ty, em cũng phải về chuẩn bị đồ đạc mai tới công ty báo danh nữa mà."
Trương Tuyết Y lúc này mới gật đầu, cô cũng không muốn ở lại chỗ này.
Sau khi ăn sáng xong Dương Nhất Thiên lên thay đồ, còn Trương Tuyết Y ngồi dưới nhà chơi.
Anh thay một bộ vest xám, khác hẳn với hình ảnh tùy tiện lúc nãy.
Trương Tuyết Y chậc lưỡi, trời sinh cho một gương mặt đẹp với thân hình hoàn hảo đúng là thích thật.
Trương Tuyết Y chạy ra và ngồi lên xe trước, Dương Nhất Thiên lắc đầu theo sau.
Lên xe Trương Tuyết Y lại ngủ gật, hoàn toàn không đếm xỉa gì tới Dương Nhất Thiên.
Lúc tới nơi cô vẫn chưa dậy, anh nhoài người qua hôn cô đến mặt đỏ bừng.
Trương Tuyết Y vẫn chưa tỉnh ngủ trừng mắt lườm anh.
Loading...
"Lưu manh."
Nói xong cô mở cửa xe lạch bạch chạy xuống, mém nữa té.
Dương Nhất Thiên nhìn theo bóng lưng cô mà cảm thấy thật ấm áp.
Vào tới nhà Trương Tuyết Y mới giật mình, mọi người đều chưa đi làm.
Ba mẹ cô ngồi ở ghế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984820/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.