Trương Tuyết Y liền chọn ngay một chỗ trong góc, Dương Nhất Thiên thấy thế cũng dắt hai con đi theo.
Dưa Hấu bắt đầu chọn món, chọn một lúc gần mười mấy món.
Dương Nhất Thiên thấy thế cũng không ngăn cản, để mặc cho thằng bé chọn.
Còn Trương Tuyết Y chỉ nhìn ra ngoài cửa, từ lúc vào tới giờ vẫn không nói câu nào.
Cherry chống cằm nhìn qua mẹ mình, cảm thấy thật có lỗi, nếu như không phải hai đứa đòi ăn thì mẹ đã không phải đi theo papa, khiến mẹ không vui như vậy, thôi thì từ giờ cứ để thuận theo tự nhiên vậy.
Chỉ một lúc sau món ăn đã được đưa ra, phải ghép hai cái bàn lại mới đựng đủ.
Mọi người đã bắt đầu dùng bữa, thỉnh thoảng Dương Nhất Thiên sẽ gắp thức ăn và hỏi Trương Tuyết Y vài câu, cô cũng không cự tuyệt, trả lời lại, dù gì có hai con ở đây thì cũng phải cấp cho anh tí mặt mũi.
Dương Nhất Thiên cũng hiểu được ý cô, chỉ cười khẽ.
Dương Nhất Thiên: "Tìm được việc làm chưa?"
Trương Tuyết Y: "Vừa mới phỏng vấn xong sáng nay."
Dương Nhất Thiên: "Công ty nào vậy?"
Trương Tuyết Y: "Dương Thị."
Dương Nhất Thiên nghe vậy thì có chút ngạc nhiên, không ngờ cô lại vào công ty của anh.
"Khi nào cần giúp đỡ thì có thể tìm anh."
"Không cần đâu, tôi tự lo được." Cô đã đổi sơ yếu lí lịch thì đương nhiên không thể dây dưa với Tổng Giám đốc được, mất công lại mang tiếng đi cửa sau.
Loading...
"Ừm." Dương Nhất Thiên không nói gì thêm, cũng hiểu được suy nghĩ của cô.
Cherry
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984813/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.