Sau từ nước ngoài trở về, đúng lúc nhà Quách Ân xảy ra một số chuyện. Cho nên việc đến thăm Lục Tuyến Yên bị trực tiếp đẩy sang một bên.
Trước khi quay lại gặp cô bạn mình, Quách Ân quyết định một chuyện mà không nói cho Lục Tuyến Yên biết phòng hờ cô từ chối và ngăn cản. Cho nên bất quá phải liên hệ với cái người mà cô đã đắc tội kia, Khả Sanh. Chuyện này Quách Ân nghĩ rằng anh ta sẽ giúp được mình.
Trong phòng quan sát, Khả Sanh vẫn đàn rất chăm chú điều tra điều mà Mặc Băng Tước nói đến là ai đã rời khỏi phòng ăn và tầng một thì nhận được một cuộc điện thoại. Không hiểu sao khi vừa nhìn vào dãy số anh lập tức biết đó là ai.
Ban đầu vốn có ý định không nghe, nhưng vì lí do Quách Ân là bạn Lục Tuyến Yên nên anh quyết định nghe máy.
- Alo.
- Anh rãnh chứ?! Cho tôi một cuộc hẹn được không?
- Tại sao tôi phải hẹn với cô.
- Làm ơn! Coi như đây là một thỉnh cầu cho anh.
Khả Sanh im lặng một hồi sau đó tắt máy. Quách Ân bên kia cũng như vậy mà hạ tay xuống. Vậy là không được sao?! Quách Ân tự hỏi.
Bên này, Khả Sanh tạm thời bỏ qua việc của mình. Anh chỉ mới tóm gọn lại danh sách những người đã rời khỏi phòng ăn và phòng một. Cũng không nhiều lắm, chưa đến mười người nếu không tính Lục Tuyến Yên.
Đây cũng coi như là một khẩn cầu cho anh? Hôm nay không hiểu cô ta bị cái gì. Khả Sanh bỗng nhớ lại ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-giuong-voi-toi-thi-phai-cuoi-toi/1282190/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.