Chương trước
Chương sau
Mở đầu
Chủ nhật phải là ngày vô cùng đặc biệt để đi chơi, cũng có rất nhiều người đi chơi rồi, nhưng lại chỉ có anh đang ở trong nhà bị hai vị trưởng bối dạy dỗ.
“Con nói xem, rốt cuộc khi nào thì mới ngoan ngoãn nghe lời? Con chẳng lẽ không biết chúng ta sẽ già sao? Chúng ta nuôi con nhiều năm như vậy vì muốn nhìn con kết hôn sinh con, con rốt cuộc muốn kì kèo bao lâu mới đồng ý kết hôn?” Mẹ Lận nhìn bà nội Lận ở một bên tao nhã uống trà,việc này xem ra phải do mình đóng giả người xấu thôi.
Lận Viễn Thao vốn nghĩ là xem xong tin tức sau đó đi tìm chuyện vui, không ngờ mình còn chưa tìm được chuyện vui, đã bị hai vị trưởng bối bắt được.
“Con biết rồi, con cũng chỉ mới ba mươi tuổi, còn là tuổi phong nhã hào hao, mọi người hãy yên tâm, sau này chẳng bao lâu nữa con sẽ cưới.” Anh không phải là không có tư tưởng kết hôn, chỉ là không tìm được cô gái thích hợp thôi, như vậy bảo anh sao kết hôn được?
“Mỗi lần con đều nói như vậy, rốt cuộc khi nào thì mới thực hiện được?” Mẹ Lận đã sớm nghĩ tới việc muốn bồng cháu rồi, nhưng mà đứa con trai này không có gấp gáp chút nào.
Lận Viễn Thao gật đầu qua loa, mỗi lần đều nói những việc này, có phiền hay không chứ?
“Viễn Thao, hiện tại ngay cả một người bạn gái cháu cũng không có, bà nghĩ, bà có nên giúp cháu sắp xếp một người không?” Bà nội Lận không nhanh không chậm nói.
Lận Viễn Thao kinh hãi, không thể nào, bà nội sẽ ra tay với anh? Anh không thích bà nội tìm người giúp anh chút nào.
“Bà nội, đừng nói đùa, chính cháu sẽ tìm, rất nhanh cháu sẽ tìm được, yên tâm đi.” Anh đứng lên, nhanh chóng thoát khỏi nơi này có vẻ tốt hơn.
“Con muốn đi đâu?” Mẹ Lận hỏi anh.
“Con đi tìm Huyên Huyên.” Lận Viễn Thao cũng không quay đầu lại nói.
Huyên Huyên? Mẹ Lận nhìn về phía bà nội Lận, mà bà nội Lận cũng nhìn về phía mẹ Lận.
“Nếu Huyên Huyên và Viễn Thao có thể ở cùng nhau thì tốt rồi.” Mẹ Lận cảm thán nói.
“Đúng vậy, nhưng mà chúng nó cũng đã biết nhau mười mấy năm, nếu có cảm tình thì cũng đã sớm ở cùng một chỗ, làm sao mà đến ba mươi tuổi còn không có động tĩnh?” Bà nội Lận cũng cảm thấy đáng tiếc, bà thích nhất là đứa trẻ Huyên Huyên này.
“Con cũng không cho là như thế, có thể là chúng nó chưa ma sát ra đốm lửa yêu mà thôi.” Mẹ Lận dù sao tuổi trẻ hơn bà nội Lận, tương đối hiểu người trẻ tuổi nghĩ gì, mặc kệ nói như thế nào, chúng nó có lẽ vẫn có cơ hội thành một đôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.