Bạch Thiếu Khang cứ đẩy cậu nhỏ ra vào ra vào, làm cho Tôn Ngữ Lệ rên rỉ...
Ưm.... Ưm.. thoải mái quá đi...
Tiếng của Tôn Ngữ Lệ càng làm cho anh thêm sức thúc mạnh, cô đau đớn đến mức la lên...
Dừng.... dừng.... nhẹ nhẹ thôi....
Bạch Thiếu Khang không quan tâm đến lời van xin của cô mà cứ hoạt động cậu nhỏ không dừng. Anh không kiềm chế được mà bắn thẳng vào bên trong cô bé của cô. Cô la lên...
Đừng cho vào...
Sẽ có thai đó....
Tôi sẽ nuôi em và nó....
Anh mệt quá nằm rụt lên gò bông của cô, anh không ngừng mút nó. Sau khi lấy lại sức anh tiếp tục thúc cậu nhỏ vào sâu bên trong cô bé.
Tôn Ngữ Lệ lúc này đã không còn bị thuốc khống chế nữa. Lý trí của cô dần dần hồi phục. Cô nhìn người đàn ông trước mắt.
Xin anh đấy... Bạch Thiếu Khang tha cho em đi... Em mệt lắm....
Em cứ nằm yên, cứ để anh làm cho, sẽ không đau.
Đừng.... đừng.... Thiếu Khang...
ưm.... ưm...
Bạch Thiếu Khang không quan tâm cứ thúc. Em thả lỏng người để anh vào.... Cô đành ngậm ngùi thả lỏng cho anh vào...
Ưm... Ưm....
Ưm.... Ưm... Ưm....
Gọi tên anh, Ngữ Lệ...
Gọi tên anh..... đi....
Ưm... Ưm... Thiếu.... ưm... Khang...
Anh khi được tên từ miệng cô, anh thúc nhanh và mạnh vào sâu bên trong cô làm cô đau đớn ngất đi.
Bạch Thiếu Khang thấy cô đã ngất đi nhưng anh vẫn không có ý định buông tha cho cô bé của Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-giuong-roi-moi-bat-dau-yeu/2805675/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.