Sáng hôm sau
Bạch Thiếu Khang gọi Tôn Ngữ Lệ dậy
"Ngữ Lệ, sáng rồi. Em dậy lát còn đi học đấy? Em sắp trễ rồi. Hôm nay em không định đi học hả?"
Tôn Ngữ Lệ nghe thấy tiếng Bạch Thiếu Khang đang đánh thức mình
"Ừm... giờ này còn sớm mà"
"Sáng gì mà sáng, đã hơn bảy giờ rồi. Hôm qua em nói với anh là hôm nay em học buổi sáng mà..."
"Chết! em quên nữa...."
Tôn Ngữ Lệ lom khom ngồi dậy nhưng nửa bụng dưới không cho phép cô ngồi dậy....
"Ưm.... đau quá. Tại anh không đó? Hôm qua làm cho cố vô để rồi em thành như thế này?"
"Anh đâu biết gì đâu!"
Bạch Thiếu Khang thấy Tôn Ngữ Lệ ôm bụng đau, không thể nào đi vào nhà tắm để chuẩn bị đi học được. Anh liền trần như nhộng đứng lên mà bế cô vào nhà tắm....
"Sao hôm qua anh không mặc quần áo khi đi ngủ...."
"Anh không thích mặc...."
"Anh.... chả biết anh nghĩ gì trong đầu...."
Hơn ba mươi phút sau thì Tôn Ngữ Lệ cũng ra khỏi nhà và được Bạch Thiếu Khang đưa đi học
Trong lúc đang trên xe đi học, mẹ Bạch Thiếu Khang gọi cho cô
"Ngữ Lệ à, là mẹ đây?"
"Hôm nay con có đi học không?"
"Dạ, chào mẹ ạ. Hôm nay con có đi học ạ"
"Thế con đi học nào mới về...."
"Dạ hôm nay con chỉ học buổi sáng. Buổi chiều con được nghĩ thưa mẹ"
"À, thế thì tốt quá rồi. Chiều nay con đi mua sắm quần áo với mẹ nha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-giuong-roi-moi-bat-dau-yeu/2805632/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.