Bảy giờ sáng hôm sau
Bạch Thiếu Khang đến nhà Tôn Ngữ Lệ
"Ngữ Lệ, em thức chưa, anh đến rồi đây?"
"Dạ... Tiểu thư đã thức từ sớm rồi ạ. Đang ở trên lầu thay quần áo"
"Ừ...."
" Dạ... Ngài có cần tôi lên báo cho cô chủ, là ngài đã đến rồi không"
" Không cần... Để tôi tự đi lên"
Bạch Thiếu Khang chầm chậm bước lên phòng Tôn Ngữ Lệ
* Cốc Cốc *
"Em xong chưa, Ngữ Lệ...."
"Đợi em tý, em sắp xong rồi. Chỉ cần kéo khóa chiếc đầm nữa là được"
" Em kéo được không. Thôi để anh vào kéo dùm cho"
Vừa nói dứt câu, Bạch Thiếu Khang đã lao vào phòng vào....
Anh nhẹ nhàng tiến lại ôm chằm lấy cơ thể Tôn Ngữ Lệ. Anh đặt bàn tay mình vào eo cô. Môi thì hôn nhẹ vào cái cổ của cô...
Nhường như anh đang say đắm vào chốn hoang lạc trên cổ Tôn Ngữ Lệ. Anh tận hưởng mùi hương thoang thoảng trên cơ thể cô....
" Ngữ Lệ, cơ thể em thơm quá? Lần nào anh cũng đắng chìm vào cơ thể quyến rũ của em. Anh không thể nào kìm chế bản thân trước em cả"
"Đừng mà Thiếu Khang...."
"Để anh ôm tý đi. Anh nhớ mùi hương cơ thể em lắm.... "
Bạch Thiếu Khang hôn cô say đắm một lát thì bị tiếng chuông điện thoại của Ngữ Lệ làm mất hứng...
"Buông... buông em ra để em đi nghe điện thoại"
Bạch Thiếu Khang miễn cưỡng buông Tôn Ngữ Lệ ra để cô đi nghe điện thoại
Tôn Ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-giuong-roi-moi-bat-dau-yeu/2805623/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.