"Anh chưa đủ chân thành với em hả?"
"Em không biết nữa, cứ ở bên cạnh anh là em cảm thấy thấp thỏm lo sợ. Sợ một ngày nào đó, anh không cần em nữa. Sợ anh sẽ vứt bỏ em...."
"Em chưa cảm nhận được sợ an toàn từ anh. Xung quanh anh đâu phải chỉ có một mình em là người phụ nữ của anh... Xung quanh anh có rất nhiều...."
"Em không cần sự chịu trách nhiệm của anh mà em cần một tình yêu đến từ hai người...Một người có thể cho em hạnh phúc suốt đời, chứ em không cần một người chỉ đem lại hạnh phúc trong một khoảng thời gian mà thôi"
"Thế anh hỏi em?"
"Vậy em có yêu anh không?"
"Em không biết nữa...."
"Em phải cho anh cơ hội vào trái tim em chứ..."
"Anh cảm nhận được em chính là định mệnh của đời anh....."
"Khi ở bên em, anh cảm thấy rất hạnh phúc...."
"Và từ giây phút hôm ấy. Hôm mà em đã trao đời mình cho anh là anh quyết định chọn em làm nữa kia của anh"
"Anh cũng không biết tại sao lại như thế nữa?"
"Từ khi gặp em... anh cảm thấy bản thân chính chắn hơn, biết quan tâm đến một người hơn..."
"Mộng Thường... cho anh cơ hội nha...."
"Mộng Thường... em có nghe anh nói không?"
Đẳng Hạ Yên quay sang thấy Mộng Thường say bí tỉ mà ngủ...
Đẳng Hạ Yên chỉ biết lắc đầu và tuyệt vọng
"Mai anh nhất định phải nói rõ chuyện này?"
Phía Bạch Thiếu Khang
Hơn nửa tiếng sau thì Bạch Thiếu Khang đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-giuong-roi-moi-bat-dau-yeu/2805618/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.