Cuối cùng thì Tôn Ngữ Lệ đã chính thức trở thành vị hôn phụ của Bạch Thiếu Khang. Sợi dây tơ duyên của họ từ đây cũng đước gắn kết bền chặt....
" Ngữ Lệ ơi.... Mẹ vui lắm khi con trở thành vị hôn phụ của con trai mẹ"
" Mẹ đã chong chờ người con dâu này lâu lắm rồi, từ khi con còn bé lận"
" Dạ.... con cảm ơn mẹ ạ. Con vui lắm, khi con trở thành vợ Thiếu Khang và trở thành con dâu của ba mẹ"
Từ năm Tôn Ngữ Lệ năm tuổi thì cô đã thường xuyên đến nhà Bạch Thiếu Khang chơi và nhận được sự yêu mến của cha mẹ Bạch Thiếu Khang vì tính nết ôn hòa, dễ mến của cô....
" Mẹ đã yêu quý con từ khi con bước vào nhà mẹ năm con năm tuổi rồi... "
" Và bây giờ mẹ rất vui, vì con là con của mẹ rồi"
" Bạch Thiếu Khang, con nghe đây.... Sao này con không được ăn hiếp con dâu của mẹ nha, nếu không con biết tay mẹ đấy"
" Hơi.... bây giờ không biết ai mới là con ruột của mẹ nữa"
" Em... em thấy chưa...mẹ anh giờ thương em hơn anh luôn rồi đấy"
" Thế.... anh đừng có mà chọc giận em "
" Nếu không em mách mẹ đó, mẹ sẽ cho anh biết tay"
Bạch Thiếu Khang thấy thế liền quay sang làm nũng với cha mẹ Tôn Ngữ Lệ
" Mẹ ơi! Mẹ thấy Ngữ Lệ chưa! Cô ấy ăn hiếp con kìa"
" Ừm... mẹ thấy chị sui nói đúng "
" Sau này con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-giuong-roi-moi-bat-dau-yeu/2805610/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.