* Tám tháng sau*
" Thiếu Khang... Thiếu Khang, em bị vỡ nước ối rồi, em sắp sinh rồi"
Bạch Thiếu Khang hoang mang.....
" Hả... em sắp sinh rồi hả"
" Đúng rồi, con em sắp ra đời rồi. Anh cứ bình tĩnh đi, chỉ có dấu hiệu thôi. Chứ chưa sinh đâu"
" Ừm....Để... để... để... anh đi chuẩn bị đồ đạc và gọi cho mẹ của em"
Bạch Thiếu Khang lấy điện thoại và gọi cho mẹ của Tôn Ngữ Lệ
" Alo, mẹ hả? "
" Ừm... là mẹ đây"
" Ngữ Lệ sắp sinh rồi, mẹ hãy đến bệnh viện X đi, con đưa cô ấy đến bệnh viện đó liền ạ"
" Ừm.... con... con nhanh đi. Mẹ tới bệnh viện đợi hai đứa con"
Sau khi gọi cho mẹ của Tôn Ngữ Lệ xong, Bạch Thiếu Khang liền gọi cho mẹ của mình để bà qua chuẩn bị đồ đạc cho Tôn Ngữ Lệ. Bây giờ anh lo sợ đến mức, không thể đợi một giây phút nào nữa, anh phải đưa Tôn Ngữ Lệ đến bệnh viện ngay lập tức.....
" Alo, mẹ đến nhà con chuẩn bị quần áo các thứ cho vợ con đi sinh ạ, con đưa cô ấy đến bệnh viện liền, không kịp chuẩn bị"
" Ngữ Lệ.... Ngữ Lệ sắp sinh rồi hả? "
" Ngữ Lệ sắp sinh rồi.......... "
" Mẹ qua nhà con chuẩn bị đồ đạc rồi mang vào bệnh viện X dùm con nha "
Chưa kịp để mẹ mình trả lời thì Bạch Thiếu Khang đã vội vàng cúp máy. Hiện nay, trong dòng suy nghĩ của Bạch Thiếu Khang chỉ có Tôn Ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-giuong-roi-moi-bat-dau-yeu/2805589/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.